Page 209 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 209
- Anh nói đúng đó, cửa hàng chị ấy đắt hàng lắm,
dù đã thuê mướn cả chục người mà hai vợ chồng vẫn
bận rộn cả ngày, trong khi vợ chồng mình cùng tuổi về
hưu như anh chị Huê thì ăn không ngồi rồi chẳng kiếm
ra xu nào ngoài mấy đồng tiền hưu còm cõi.
- Tội nghiệp, anh chị Huê lớn tuổi rồi mà vẫn làm
việc đầu tắt mặt tối. Tóm lại giàu có mà vẫn …”khổ” vì
kiếm tiền. Anh nghe kể rằng có bà gìa luôn than thở
mình mẩy tay chân đau nhức, tai điếc mắt mờ thế mà
vẫn …thích mở hầu bao ra đếm tiền, chẳng than mỏi tay
đau tay hay mờ mắt gì cả, thiếu đồng nào bà phát hiện
ra ngay.
Chị Bông cãi lại:
- Càng có tiền càng sướng chứ, tội nghiệp gì chị
Huê. Vợ chồng chị Huê mới mua một căn biệt thự hơn
một triệu, trả tiền mặt nhé. Em nghe mà phát ham, trong
khi em muốn thay cái hàng rào chỉ 6,000 đồng cũng
không dám làm. Nãy giờ em cứ mơ ước nếu mình trúng
số thì sẽ mua căn biệt thự trong khu ấy làm hàng xóm
các triệu phú cho oai, hàng xóm với mấy nhà Mễ này
chỉ thêm bực mình..
Anh Bông an ủi:
- Hàng rào sau vườn còn tốt chán, anh hàng xóm
Mễ từ chối thay mới là đúng rồi. Em đừng “khủng bố”
tinh thần nhà anh ta nữa, lần nào gặp mặt họ em cũng
hỏi chỉ một câu: “ Anh chị suy nghĩ kỹ chưa, thay hàng
rào với tôi không ?”. Mà em không nhớ bài thuyết giảng
ở chùa hôm nào à, cuộc đời là cõi tạm, chúng ta đang ở
trọ trần gian, đòi chi những điều hoàn hảo.
204