Page 212 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 212

***
                     Đến dự buổi tiệc tân gia nhà chị Huê, căn biệt thự
              lộng lẫy ấy chị Bông khó thể nào quên, vừa trầm trồ
              khen ngợi vừa mơ ước khi chị Huê dắt khách đi từng

              phòng giới thiệu, đây là phòng khách của tôi, phòng bếp
              của tôi, phòng nào cũng đẹp cũng sang.
                     Bước vào căn phòng ngủ kê hai chiếc giường mà
              vẫn  còn  rộng  mênh  mông  với  những  tủ,  gương  sang
              trọng, chị Huê lại hãnh diện sung sướng:
                     - Các bạn ơi, đây là phòng ngủ yêu qúy của tôi,
              từ cái giường, khăn trải nệm, gối mền, rèm cửa đều là
              hàng hiệu….

                     Bạn bè ai cũng khen vợ chồng chị Huê có phước,
              con cái đứa nào cũng ăn học thành đạt, gia đình đề huề,
              anh chị Huê thì giàu có làm ăn tiền vô như nước. Chị
              Bông hỏi:
                     - Bao giờ thì anh chị Huê nghỉ bán buôn, ở nhà

              hưởng nhàn thảnh thơi trong căn nhà đẹp này ?.
                     Chị Huê phân trần:
                     - Mình cũng muốn nghỉ lắm. Con cái có công
              việc của chúng, chẳng đứa nào thích cái nghề bán bánh
              mì thịt nguội này cả, sang cửa hàng cho người khác thì
              tiếc rẻ vì công việc làm ăn càng ngày càng phát đạt, tiền
              cứ chạy vô túi vô nhà băng nên chẳng nỡ ngừng, thôi thì
              còn sức còn làm, có nhiều tiền tiêu xài cũng sướng tay.

              Nhờ thế vợ chồng mình mới mua căn biệt thự này dễ
              dàng.
                     Chị Huê ghé tai chị Bông khoe thêm:





                                                                    207
   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217