Page 253 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 253
Quê Hương và Nỗi Nhớ
Quả thật; tang thương trên quê hương! Bởi lũ giặc Hồ vô
thần, qủy đỏ giày xéo non sông. Trên biển khơi xác chìm đáy
biển, thây trôi lềnh bềnh. Tang thương trên rừng sâu; nơi trại
tù oan nghiệt xác tù phơi thây! Có thống hận; thì tất cả cũng
đã muộn màng! Cô sinh viên văn Khoa “Áo Tím” ngày xưa
chung số phận. Cha nàng là Nghị viên hội đồng Đô Thành
Sài Gòn bị bắt đi tù tập trung, nhà cửa sản nghiệp bị cưởng
cướp. Mẹ nàng cùng 3 em gái đuổi đi kinh tế mới tận chiến
khu D. Ba nàng chết trong trại tù, mẹ nàng cũng chết sau đó.
Một cảnh trả thù man sợ của CS với thành phần trí thức, tư
sản miền Nam. Nàng vốn là một tiểu thư thành thị, qua biến
cố không nơi nương tựa, làm sao nuôi ba em gái trẻ dại, nơi
vùng rừng rú. Ôi! biến cố tang thương 30-4 đó một trang sử
bi hận tràn trề!
Sau tin bại tướng đồ tể Dương văn Minh tuyên bố đầu
hàng. Nguyên Cao có người anh là phi hành trưc thăng; kịp
lôi Cao còn đứng chần chờ, lên phi cơ bay ra Đệ Thất Hạm
Đội, suýt nữa là cả anh em đi chầu Long Vương. Khi chiếc
trực thăng gần tới Hàng Không Mẫu Hạm thì hết xăng rơi
ùm xuống biển, nhưng may mắn được cứu thoát. Chiếc lưỡi
hái tử thần cũng lấy làm tiếc. Anh em Cao ngẫng mặt lên
trời tạ ơn Thượng Đế vừa thoát chết tại Thái Bình Dương
trong khoảnh khắc ấy.
Chiều Paris; Cao cùng các nhóm bạn, xuống chiếc du
thuyền ngược Sông Seine. Xa dần, xa dần.. cây tháp Eiffel,
cho đến khi khuất bóng trong chiều thu nắng úa. Mùa thu
vàng Paris thật tuyệt vời như tranh, màu thu chín ối trên
muôn sắc lá vàng, hồng tía hững hờ ru gió. Rặng phong già
chen nhau soi bóng, như ngậm ngùi tiếc nhớ một mùa xanh.