Page 339 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 339
Quê Hương và Nỗi Nhớ
Dang Dở
Bà Thân tần ngần đứng nhìn ngôi nhà đang xây dang dở,
không biết lần này là lần thứ mấy hay lần thứ mấy trăm, bà
như tìm kiếm một điều gì đó, một bóng hình hay một câu trả
lời nào đó từ bốn bức tường im lặng. Không ai biết được bà
đang nghĩ gì khi thỉnh thoảng bà nhìn vào đó, nơi chỉ có
những viên gạch màu đỏ bây giờ đã lên xanh những hàng rêu
mọc trên kẽ hồ.
Người ta chỉ biết năm năm trước đây con trai bà xây
ngôi nhà này, nhà sắp xong thì người con trai đó đã ra đi vĩnh
viễn để lại mẹ già, cô vợ còn rất trẻ và đứa bé trai vừa thôi
nôi.
Xóm chài ven biển Quảng ngãi, nơi những đồi dương
chập chùng ngút mắt, nơi gió biển lồng lộng thổi tung từng
nắm cát rát mặt những ngày mùa đông, nơi những cây dứa
dại ra hoa thơm lừng những đêm trăng mùa hạ, nơi đìu hiu
vắng lặng những chiều thu, nơi rộn ràng những tiếng nói
tiếng cười của mấy cô gái quê đón chào mùa cá đầu xuân.
…ở đó có một gia đình với một mẹ già, một người con trai
hiếu thảo và một mái tranh nghèo.
Người con trai hiếu thảo đó tên Hùng, một ngư dân
trẻ lực lưỡng, nhân hậu với nụ cười hơi buồn trên gương
mặt rắn rõi.