Page 343 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 343

Quê Hương và Nỗi Nhớ
              Những tháng đầu khi Hùng mất tích, cô vợ trẻ chiều
          chiều cùng mẹ và đứa con trai chập chững đi đón bố, họ hy
          vọng là Hùng có thể còn sống và được một chiếc tàu nào đó
          cứu, nhưng lâu dần niềm hy vọng mong manh cũng nhạt
          nhòa, cô gái trẻ không còn kiên nhẫn để chờ chống, cô đi
          theo tiếng gọi của một tình yêu khác, cô đi tìm cuộc sống
          mới cho mình và con trai… và cũng từ đó chỉ còn có một
          mình bà Thân chiều chiều ngồi trên nổng cát cao nhìn xa
          xăm ra biển, bóng bà như tượng đá đơn độc đổ dài trong
          bóng chiều hiu quạnh.

              Có người khuyên bà:

              -  Bác ơi con đưa bác về nhà nghỉ nghe?

              Bà trả lời:

              -   Không, để tau chờ thằng Hùng.

              Bây giờ thì chân bà đã yếu không còn đi ra biển được
          nữa, không còn sức để leo lên nổng cát cao mà chờ con, bà
          chỉ còn biết đứng tần ngần rất lâu nhìn ngôi nhà xây dở dang.

              Cũng như cuộc đời bà dang dở, chồng chết sớm, bà ở
          vậy nuôi con, rồi con cũng bỏ bà ra đi vĩnh viễn, ngôi nhà
          khá lớn, chỉ mới xây được bốn bức tường và vĩnh viễn không
          còn cơ hội xây tiếp.

              Một sáng mùa đông thời tiết giá buốt chưa từng thấy,
          gió lạnh thổi vù vù qua mấy hàng phi lao, gió vốc từng nắm
          cát trắng phau ném vào không gian, biển nổi từng cơn sóng
   338   339   340   341   342   343   344   345   346   347   348