Page 88 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 88
Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
ngày qua gạo đã bị vét sạch hết từ các chợ, Mỹ cũng như
Việt. Nếu tình hình này mà kéo dài, dù nhà chỉ có hai vợ
chồng, chúng tôi có lẽ phải chịu...thiếu cơm một thời gian.
Nhưng không sao, đã có hai thùng mì gói và mấy lốc bánh
mì bỏ trong ngăn đá, hàng chục bao nhỏ các loại đậu có chứa
nhiều protein, rồi còn những bì bột bánh xèo bánh bao cộng
với bún khô...chắc cũng “chịu đời” được đến mấy tháng.
Bây giờ chỉ còn mua thêm vài thứ thuốc cảm thuốc ho trước
khi cả thành phố đóng cửa nữa là tạm ổn.
Tắt điện thoại, tôi kêu ông xã ra ăn trước, rồi dọn dẹp
các thứ để đi Walgreen. Đã học hỏi rất nhiều những hình ảnh
“chống giặc Vũ Hán” trên mạng, tôi trang bị “tận răng” trước
khi đi, không khác một phi hành gia. Giày vớ kín mít, găng
tay, mũ trùm đầu, hai lớp quần áo, áo khoát dài loại đi mưa
dễ giặt, và gắn vào đôi mắt kính bự chần dần. Tôi không
mang khẩu trang, vì thành phố tôi ở phần đông là Mỹ Trắng,
bữa giờ ra đường chẳng thấy ai mang nên sợ họ thấy tóc đen
da vàng tưởng mình là “lính ông Tập” từ Vũ Hán trở về, rồi
kỳ thị bảo “Hãy mang coronavirus về China đi” như những
tin tức loan truyền trên mạng. Không mang khẩu trang, vì tôi
học được một cách rất “hay tiện và dễ xài” mà lại an toàn,
vừa khỏi tốn tiền mua khẩu trang với giá cắt cổ chả dễ gì
mua được lúc này, từ mấy chị bạn Minh Châu Trời Đông.
Bữa giờ bên New York dịch bùng phát mạnh nên các chị bên
đó có nhiều kinh nghiệm san sẻ cho nhau. Cách đó là, choàng
vào cổ chiếc khăn quàng xinh đẹp, khi vô chợ kéo lên che
mũi miệng như các nàng Ả Rập, lúc về tháo khăn ra giặt là
xong.
87