Page 227 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 227
Văn Thơ Lạc Việt
hiện về ... Có lần giờ ăn cơm, tôi không thâý em đâu, tôi đi
tìm thì bắt gặp em ăn cắp bánh của Ngoại ngốn vào miệng
ăn cho thỏa thích, bị tôi bắt quả tan em chạy theo ra dấu
không không được mét, tôi giận quá …
Nói chuyện với chị , chị sẽ tha cho!! Nước mắt em ràn
rụa và gọi chị .. chị .. lỗi .. lỗi ..
Tôi ngạc nhiên, thì ra em tôi đã nói được rồi ... Tôi bắt
đầu dạy em nói theo tôi, chị em chơi với nhau, chẳng được
bao lâu, Mẹ bệnh nặng em phải theo Mẹ vào Tuy Hòa, để
ngày tôi vào thăm Mẹ, nhớ em mà cũng chẳng được gặp,
giờ hay tin này, tôi buồn và đau đớn lắm . Mỹ An ơi!!! Tại
sao em ra đi sớm vậy mới hơn 4 tuổi mà thôi, lời nói chưa
trọn câu với chị mà, phải chi em còn sống bên chị, chị sẽ
dạy cho em biết nhiều hơn nữa!!
Khi về đến nhà, tôi nhìn hàng bánh của Ngoại, cái thổi
bánh có những hình con chim, ngựa, chó, gà chỉ loại bánh
này em thích nhất mà trên mỗi cái bánh có những cục
đường xanh, đỏ, vàng, hấp dẫn em, nên em ăn cục đường
trước hết ... Từng chuyện, từng chuyện nó cứ lẫn quẫn
trong chị Mỹ An ơi!!!
Hôm nay ngày nghĩ làm của tôi, sáng thức dậy còn
cuộn mình trong chăn để chờ phone anh gọi về, tâm tư của
tôi lại nhớ về quá khứ, tùng hình ảnh của những đứa em ,
có lẽ còn 3 hôm nữa là sinh nhật của Mẹ, tôi muốn có một
món quà dành bất ngờ cho Mẹ, nên tôi đã viết về các con
của Mẹ đã bỏ Mẹ mà đi, nhất là những đứa con gái, Mỹ An,
Mỹ Kim .... Giờ còn lại Mỹ Lệ, Mỹ Dung và Mỹ Nga ... Ba
đứa con gái 3 nơi ... Nhưng Mẹ ơi!!! con sẽ thực hiện cho
Mẹ, để ngày vui của Mẹ chúng con sẽ quy tụ về đọc lại cho
Mẹ nghe dòng lưu niệm thuở nào, đứa con gái lớn của mẹ
nhớ về kỷ niệm và ghi lại, những dòng thơ hồi ký đời của
Mẹ mà ngày 50 năm kỷ niệm Ba Mẹ bên nhau .. Xin Ba
cũng vui nhận lấy tấm lòng của Mẹ và của các con , chúng
con rất thông cảm đời lính của Ba, vì quê hương mà quên
đi hoàn cảnh gia đình mình, nhưng Ba đã tạo ra chúng con,
những ngày bên Mẹ đón chờ Ba về từ chiến trường, rồi
những ngày Mẹ và các con theo bước chân Ba đi khắp nẽo
226