Page 291 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 291

Văn Thơ Lạc Việt

            “tuy xa mà gần”…Gã ngồi xuống salon nụ cười nơi miệng
            như lây lan cả đến đôi mắt của gã…
               -Em khéo thật, kiếm ra nhà anh có dễ không?
               -Dạ cũng dễ, hỏi riết là ra mà anh.
               Thế rồi gã và Thương quấn quýt bên nhau, đi ăn, đi xem
            ca nhạc, ngồi ngắm trăng bên bến Bạch Đằng, đến khuya
            gã đưa nàng về  nhà Cha Mẹ  gã, và đêm  đó hai  tâm hồn
            hoang lạnh bỗng như khởi sắc và bừng lên những ánh lửa
            tình yêu , họ quên đi mọi thứ trên đời, quên đi những đắng
            cay trồng chất trên vai, những mờ mịt tương lai …Họ thật
            sự hạnh phúc, ngập tràn hạnh phúc, ân ái  mặn nồng như
            một cặp vợ chồng mới cưới ……
               Thương  đề  nghị  gã  và  nàng  sẽ  vượt  biên  bằng  đường
            biển, Thương đã sắp sẵn mọi chuyện, nửa tháng sau sẽ ra
            đi, nàng cũng khoe với gã nàng có 80 cây vàng mang theo
            để  lo  tương  lai  nơi  xứ  lạ  quê  người,  gã  như  kẻ  đang  rớt
            xuống biển bỗng ai đó quăng cho cái phao, nên đồng ý liền,
            và cả hai cùng thẳng thắn đem chuyện này bàn cùng Cha
            Mẹ gã, hai bậc sinh thành cũng đồng ý, vì họ biết nếu cứ ở
            VN thì gã chỉ khổ thôi,
               Nên thế là “a lê hấp” hai ta cùng “đi tìm sự sống trong
            cõi chết”…
               Ông Trời đã không phụ lòng hai kẻ khốn cùng, chuyến
            vượt biên của họ đã thuận buồm suôi gió, họ được tàu Mỹ
            vớt, nên được đưa thẳng vào đất Mỹ, có lẽ một phần cũng
            bởi gã là quân nhân của Chế Độ cũ chăng?
               Trước đây, trong thập niên 60 gã được chính phủ VNCH
            gửi cho đi du học tại Mỹ để trở thành Phi công của Quân
            lực VNCH, nên vốn liếng sinh ngữ của gã cũng “tạm đủ
            sài”, nhờ vậy  gã dễ  dàng hội  nhập vào xã hội  mới  trong
            những ngày đầu còn bỡ ngỡ nơi xứ lạ quê người,
                Gã nhào vào học, và lấy được bằng Pharmacy tech, nhờ
            khéo ngoại giao, và gặp “hên” nữa, nên gã đã vào làm tại
            Kaiser, cuộc sống ổn định từ đấy, vợ gã thì học làm tóc, và
            may mắn tốt nghiệp sau khi chỉ thi có một lần là đậu, với số
            vốn mang theo, hai nguời mở một tiệm Nail , tiệm mang
            tên T.M (chữ viết tắt của tên hai người)

                                       290
   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296