Page 293 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 293
Văn Thơ Lạc Việt
-Thưa Cha em Thắng đâu ạ?
- , em nó bận, về nhà rồi Cha nói cho con rõ về Thắng.
Hoạt cảnh gia đình “vui như Tết” khi mọi người về đến
nhà, vợ chồng gã mang về bốn va ly đồ để biếu Cha Mẹ và
các em, cùng những người thân quen, chòm xóm v.v…Gặp
gia đình nào túng bấn, vợ chồng gã cũng kín đáo đưa tặng
họ một số tiền…
Vài ngày sau, trong một bữa tối, Cha Mẹ gã đã nói sự
thật về Thắng (em gã) cho vợ chồng gã nghe, nghe xong gã
và vợ “tóa hỏa tam tinh” không thể ngờ được sự thật lại
phũ phàng như vậy,
Thắng do chơi với một số bạn xấu, nên sinh ra nghiện
ngập ma túy, rồi bị mắc HIV nên Thắng xấu hổ và cuồng
trí, đã bỏ nhà đi lang thang đây đó, sau cùng Thắng về Củ
Chi, sống với những người mắc bệnh HIV, tại “khách sạn
chết” và đã chết tại đây. Nhờ có người nhắn tin kịp thời nên
Cha Mẹ gã đã đem xác con về làm tang lễ rồi hỏa táng, tro
được để trong một cái hũ, thờ tại ngôi chùa gần nhà.
Gã nghe Cha kể mà lòng đau ruột thắt, sáng hôm sau, vợ
chồng gã mua hoa quả đem lên chùa cúng em mình…
Để tìm hiểu nơi sống cuối cùng của Thắng và để hiểu rõ
hơn về hoàn cảnh của những người “bất hạnh” bị mắc bệnh
HIV, vợ chồng gã đã đến “khách sạn chết”.
Khách sạn này nằm ở ngoại ô Sài Gòn, thuộc ấp 04, xã
Bình Mỹ, huyện Củ Chi, giữa một cánh đồng hoang, biệt
lập với thế giới ở bên ngoài, nơi đây, có bao người “sống
nay chết mai”, họ bị mắc bệnh HIV bằng nhiều cách khác
nhau, nhưng tất cả đã bị xã hội kỳ thị, gia đình, bạn bè,
người thân xa lánh ruồng bỏ, nên dắt díu vào đây cư ngụ
cho qua ngày để đợi chết, do đó nơi này đã được mang một
cái tên kinh khủng với mọi người, nhưng lại thân thương
với những ai mắc bệnh HIV, đó là :
“Khách sạn chết”
Vợ chồng gã đi trên con đường quanh co trơn trợt, hai
bên cỏ lau mọc đầy, dẫn vào “khách sạn chết”, hồi lâu họ
thấy những chòi lá xuất hiện, trong mỗi chòi lá có những
chiếc giường nhỏ loại một người nằm, hay ghế bố kê san
292