Page 91 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 91
Nhơn, hàng chữ khắc trên bờ tường đá loang lỗ đã cho Ninh biết địa
dư nơi này xuyên suốt bốn tháng nhục hình trong xà lim tối om. Dù
sao, buổi bình minh hôm ấy cũng ưu ái cho buồng phổi chút khí trời
dịu mát, hai liếp rau dền màu tím sẫm tưới bằng nước tiểu và phân
xanh của tù nhân vươn chiếc lá mướt rượt bên bàn tay khúc khuỷu
đầy ghẻ lở. Trong thoáng nghĩ sai lầm nào đó, Ninh muốn ngắt một
đọt xanh mởn kia, nhưng kịp dừng lại.
Hai chàng bộ đội mắt còn ngái ngủ, vai đeo AK47 mệt mỏi tiến
về chiếc bàn, nơi có anh quản giáo đang lom khom mở túi hành lý
của một thường phạm để kiểm tra. Nghe bước chân tiến tới, anh quản
giáo ngẩn đầu ra lệnh gì đó mà hai chàng bộ đội giật mình, quay vội
vào trong. Vài phút sau, mỗi chàng một balô hì hục bước ra, nét mặt
đầy nghiêm trọng hất hàm ra lệnh:
“Các anh đứng dậy, sắp hàng một tiến ra phía cổng trước, không
được quay đầu nhìn lại”.
Dãy trại nữ đã bắt đầu điểm danh, khoảng này hơn bảy giờ của
ngày thứ sáu, vài gia đình xa xôi đã đến trước cổng trại xin thăm
nuôi; dáng dấp lấp ló, sợ sệt nhìn đờ đẫn vào phía hàng rào kẽm gai
B40, Ninh có cảm giác chính họ là những người thất thần!
Ninh tưởng mình trẻ nhất trong đám, mười sáu tuổi đã bị gần năm
tháng xà lim, ai ngờ có một chú bé non oẹt lót ngót theo sau, thằng
Trân, vụ án Đồi Non Hoa Sen, xấp xỉ mười lăm tuổi.
Chiếc Motolova nổ máy, mùi dầu khét nghẹt, khói tỏa ùn cục phía
sau. Đoàn tù phạm điểm danh lần thứ hai trước khi leo lên sàn xe.
Tất cả tù phạm bị cột lại bằng vài sợi dây dù, một đầu vào cabin,
khoảng còn lại buộc cứng vào từng cổ tay trái của tù nhân. Hai chàng
bộ đội lên đạn kêu răn rắc để ra oai rồi lớn giọng thông báo:
80