Page 93 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 93
lần xe xuống hố, chiếc giây dù căng ra, Ninh nghe tiếng rên nho nhỏ,
tiếng hít hà đớn đau của những người ngồi cuối sàn xe. Mãi sau này
Ninh nghe kể lại, kết quả của vụ chuyển trại này, một thường phạm
bị y sĩ cắt mất bàn tay trái bởi không còn khả năng hoạt động.
Sáu giờ bốn mươi phút xe nhập trại. Cây bằng lăng phủ kín cả
một khoảng trời hạ đến nỗi hơn sáu giờ mà trông như sắp đêm đông.
Chàng bộ đội khi sáng còn hí háy ra oai, ra lệnh, sau hơn mười tiếng
đồng hồ ngất ngư trên cabin đã không còn đủ sức để nạp đạn lên
nòng, ngồi xụi lơ dưới gốc mù u phía mép rừng mặc kệ cho chàng
bộ đội còn lại tháo gỡ dây dù. Đúng là những đỉnh cao trí tuệ thực
hiện, thay vì gút thòng lọng theo cách hướng đạo sinh để dễ tháo,
đàng này cột thắt theo lối thiến heo nên muốn mở từng người là cả
một kỳ công. Anh chàng bộ đội cũng thông minh đáo để, tìm một
cái đinh mười rồi cứ khạy tới khạy lui đến nỗi trượt vào cổ tay anh
Châu đau điếng. Ninh ngồi chờ đợi tháo dây trói đến mụ cả người,
tay càng thêm tê buốt.
Những dãy nhà sàn hiện ra, cứ mười người nhập vào một đội.
Ninh, Trân và ông Trạng được đưa vào dãy trại gần khu biệt giam
của những phạm nhân đã hơn một lần trốn thoát, ấn tượng rổn rảng
vang lên trong đêm đầu tiên làm Ninh liên tưởng đến khu xà lim ở
trại cải huấn Quy Nhơn khi những tù nhân bị giam cầm trước giờ
hành quyết. Trong thinh lặng âm u, tiếng xích xiềng cọ xát nghe ớn
lạnh tưng tưng trong sâu kín của lòng người, nỗi hoang mang, ngờ
ngợ, buồn buồn với bao nhiêu phần tê dại cứ chực dâng ra khóe mắt
cho một vị thành niên chưa một lần ghi danh vào lính.
Năm giờ sáng hôm sau, thứ Bảy mười chín tháng Sáu năm Một
chín bảy sáu, nơi hoang vu này được đặt cho mỹ danh là “trại cải tạo
Kim Sơn” có thêm ba mươi bảy mạng người cùng với hàng vài ngàn
người hiện diện trước đây cầm cuốc, cầm xẻng, cầm rựa để thay thế
82