Page 95 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 95

chiều hai mươi chín tháng chạp, khẩu phần được nhân đôi. Cầm tô
          sắn trên tay, ông Trạng vừa đi vừa ngâm nga:


                 “Một thương sắn luộc trắng ngà
                 Hai thương canh sắn mộc mà ngon ghê!
                 Ba thương sắn cục hết chê
                 Sắn dui nấu sống đêm về bốn thương
                 Năm thương đọt sắn chấm tương
                 Sáu thương dưa sắn còn vươn mùi nồng
                 Bảy thương bánh sắn nướng hồng

                 Tám thương nhưn sắn trong lòng bánh chưng.
                 Chín thương chè sắn bỏ gừng
                 Mười thương ngày tết tưng bừng sắn không!!!”


                                        ***

             Tết năm đó được miễn một ngày lao động, các chính trị phạm và
          thường phạm được lệnh tập trung lên hội trường lớn để nghe chính

          trị viên Hồ Cầm chúc tết. Sau hơn hai mùa lao động khổ sai, đây là
          dịp đầu tiên Ninh được nhìn thấy những tù nhân từ các trại lao động
          chung  quanh  “bị  triệu  tập”  nghe  chúc  xuân.  Trong  những  giòng
          người bất đắc dĩ phải bước vào đây, Ninh nhận ra ngay bao người
          thân, các vị thầy giáo và những công chức trong tỉnh thành ngày nào.
          Trước tiên là anh Điệp, Xây Dựng Nông Thôn quận Nghĩa Hành rồi
          tới thầy hiệu trưởng trường tiểu học Xuân Vinh Nguyễn Thanh, giáo
          sư Cao Kính, giáo sư Nguyễn Cao Can, thầy hiệu trưởng Quảng
          Ngãi Nghĩa Thục Nguyễn Liệu, chú Nguyễn Diêu xã trưởng v.v…
          Những khuôn mặt thân quý này mà Ninh được nghe kể rằng, họ đã
          bị du kích sát hại sau khi mất Quảng Ngãi ngày Hai mươi sáu tháng
          Ba năm Bảy lăm. Như một giấc mơ hoa, nỗi vui mừng khôn tả tràn
          ngập trong lòng khiến Ninh muốn chạy ra chào kính những người
          xương thịt mà bấy lâu những tưởng vĩnh biệt thiên thu. Nhưng vì kỷ

                                         84
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100