Page 107 - NHU LA KY NIEM A
P. 107

cóc dở hơi          tính tuổi



 Trong hang lũ cóc dở hơi   Xòe tay thử tính lại “tuổi  già”
 “Oang oang” lúc giục lúc lơi . Bực mình!   Mọi chuyệṇ mới đó, tưởng hôm qua
 Ểnh ra cái “pụng” chình ình   Năm kia năm kỉa còn hăng lắm
 Phồng ra thóp lại, đầu mình khó coi     Ấy vậy mà nay thấm chút già!
 Nhưng cóc là “cậu ông trời” (?)!   Tết nào mừng tuổi pháo đỏ hoa
 Nghiến răng, gãy chữ, để đời cơn mưa   Ngày xuân chúc phúc bánh với quà
 Da cóc sần mụn. Chẳng ưa   Giao thừa bên vợ còn hớn hở
 Gan cóc, đụng đến ? — Dạ thưa ông trời!
                     “Quởn” đâu thắc mắc tuổi đời qua

 Này, bớ lũ cóc dở hơi!   Hết thu, đông đến, xuân rồi hạ
 Bắt đem đi nướng “rô-ti” cho rồi   Thấp thoáng trông gương dáng tuổi già
 Sao dám làm cậu ông Trời ?!   Lờ quờ, lạng quạng tròng kíếng lão
 Ai bảo bây nghiến cho trời đổ mưa   Tóc thưa, gối mỏi, mắt nhập nhòa

 Lột đi da cóc chẳng chừa
 Vất đi gan cóc ... bỗng mưa sụt sùi!  Lần tay lẩm nhẩm tính tuổi già
                     Đếm “quài” tính mãi. Tính “hổng” ra
 (1992)              Khả năng ngày ấy “teo” đâu mất ?!
                     Coi lại “lòi” ra nó cũng già!


                     Ái dzà!


                     (2012)


                     (Tự trào)






 100                                   101
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112