Page 110 - NHU LA KY NIEM A
P. 110

say                                                                            bốn mùa


                     Trời say, trời ở trên cao                                                   Xuân vội nở hoa
                     Ðất say, tối sáng quay bao nhiêu vòng                                      Hạ vã nhạt nhoà

                     Ta say nôn mửa cõi lòng                                                     Thu oà lá úa, rồi Đông giá
                     Trần truồng thân xác, tồng ngồng phận tôi                                Bốn mùa xoay mãi kiếp nào ra ?

                     Còn bao lần nữa sẽ thôi ?                                                  Thân này rồi sẽ xa

                     Ngả nghiêng dưới đất, quên trên còn trời                                  Cuộc đời nào của ta
                     Chén đời nuốt cạn chiều rơi                                                Xuân Hạ Thu Đông qua lẩn quẩn
                     Mình say mà tưởng đất quay cùng trời!                                    Sao mãi hằn vương, vẫn thiết tha ?

                     (2000)                                                                         (1992)

































                                       104                                                                            105
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115