Page 125 - NHU LA KY NIEM A
P. 125

bỗng dưng lại nghĩ  về đi



 Ðời rất bận! Sao mình ta rảnh rổi    Có gì còn lại với thời gian
 Ðứng nằm ngồi, thao thức cõi đời qua!   Thềm cũ rêu phong quá ngỡ ngàng
 Thả thời gian, tìm về chốn thật thà   Thấy từng hoang phế pha màu tóc
 Qua vấp ngã khát khao lời sám hối  Nghe những ngậm ngùi trên nếp nhăn


 Một mình, độc thoại.    Về đi em nhé chốn bình an
 Mỗi ngày xin chọn một niềm vui   Đồng hoang chờ nắng xuống muộn màng
 Buông tay quên lãng những ngậm ngùi   Chân qua thuở ấy xa mòn mỏi
 Lối đi chợt thoáng lời nắng lạ   Phù du trăn trở mỗi âm vang
 Nhặt chút bình yên trong gió qua!
                     Mình đi em nhé đến bình an
 (1996)              Còn gì để luyến tiếc vương mang
                     Xoá đi khắc khoải vui buồn cũ
                     Trả lại nhân gian chốn bẽ bàng


                     (1998)






















 118                                   119
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130