Page 131 - NHU LA KY NIEM A
P. 131

độc ẩm              chiều


 Rót trà vào tách, tách nước trà   Sắp hết một ngày. Ngày sẽ qua

 Một mình độc ẩm, một mình ta   Chiều xuống thật đầy trên tóc pha
 Ngóng ra cửa sổ, qua cửa sổ   Phố vắng nhá nhem trời dĩ vãng
 Mưa nắng bao mùa mưa nắng qua  Ngơ ngẩn hom hem cánh sẻ già


 Vẫn trà vẫn tách, tách với trà   Chiều vẫn buổi chiều như đã qua
 Một mình lẩn quẩn, một mình ta   Vẫn nắng ngập ngừng nhăn nếp da
 Gài then cửa sổ, quên cửa sổ   Gió thoảng lung lay vòm ký ức
 Bên ngoài mưa nắng vẫn còn qua   Mây tím giăng mờ môi mắt xa


 Hết trà, còn tách, tách chẳng trà   Chiều qua cõi sống chút nắng vương
 Một mình ngồi đó, một mình ta   Hoàng hôn hờ hững nhạt cuối đường
 Bế xong cửa sổ không cửa sổ   Sao Hôm vội đến chừng như lạ
 Mưa nắng qua rồi, quên nắng mưa  Hấp hối ngày qua đã vô thường


 Tách vỡ, hết trà, mất tách trà    (2006)
 Một mình chợt thấy mỗi mình ta
 Cửa không, không cửa, không cần nữa
 Hết nắng, thôi mưa cũng chẳng mùa


 (1990)












 124                                   125
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136