Page 133 - NHU LA KY NIEM A
P. 133
phù du nắng cuối
Gặp nhau cứ ngỡ thiên thần Lá buồn rơi, trơ cành—Làn da tái!
Mở lòng chia sẻ giấc mơ thiên đàng Trời sương mù, lẩy bẩy — Tóc trắng phai!
Một chiều nắng vỡ tan hoang Nắng hôm qua, khuất bên kia tuổi trẻ .
Thiên Thần gãy cánh lỡ làng bâng khuâng! Chân thưa dần, vắng lặng —Sẽ còn ai ?
Quen nhau những tưởng thiên thu Thoáng mây trôi—Tuổi nào còn sót lại?
Hoá ra phút chốc phù du ngỡ ngàng Thời gian đùa trên xác lá vàng phai
Nhạt rồi son phấn hoá trang Buổi sáng ấy đã thoát xa tầm nhớ!
Mắt xa ánh mắt bẽ bàng ăn năn Chiều qua nhanh — Nghe hơi thở ngắn dần
(2014) (12/2013)
126 127