Page 142 - NHU LA KY NIEM A
P. 142

vịnh hoa sen                                                                    tâm sự



                     Thanh khiết uy nghi giữa bùn đen                                             Rồi có lúc phận người phải đến
                     Tỏa ngát hương thơm đóa hoa sen                                              Sẽ mình anh, lưu luyến ra đi
                     Bình an trước gió an bình gọi                                              Bỏ lại em, con và ngọn nến
                     Thức tỉnh trong mưa tỉnh thức khen                                          Miên man một thoáng đến nghĩa gì


                     Hiền hoà trong nắng dâng cao quý                                            Sáng thức giấc quên từng đêm tối
                     Khiêm tốn vươn qua vũng thấp hèn                                              Mấy ngàn ngày vội vã cuồng quay
                     Ân sủng nhiệm mầu hoa đua nở                                                Qua đi, qua mau và tiếc nuối
                     Thanh cao vượt thoát chốn bùn đen                                           Mặt đất thêm dày bao đổi thay


                     (1997)                                                                          Hành trang mang theo lòng Thánh Giá
                                                                                                     Tim chậm dần, vội vã Lời Kinh
                                                                                                     Ngọn nến cưới và lần đưa tiễn
                                                                                                     Tỏa hai lần tình nghĩa lung linh


                                                                                                     Níu chân Chúa xin lần cứu rỗi
                                                                                                     Lắng tâm nghe Ngài đến ủi an
                                                                                                     Anh tin, tin mãi Lòng Thương Xót
                                                                                                     Mắt rũ rồi xin mỗi bình an!


                                                                                                     (1990)












                                       136                                                                            137
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147