Page 145 - NHU LA KY NIEM A
P. 145

dừng chân viếng mộ   trời đã xế chiều



 Ngày nóng bức, nắng mồ hôi đổ   Trời xế chiều mà đường còn xa quá
 gió lặng im, nhuễ nhại con đường    Hoàng hôn về trong giục giã thật thà
 Một đời hư thực mặt đối gương   Lưng chừng đồi nắng vỡ òa dốc xuống
 tranh hơn hơi thở mờ kiếng ố!   đã thấy gì trên chiếc bóng lăn qua


 ...........         Dõi chim bay trong cuối chiều tan tác
                     phía chân mây mỏi cánh lạc xót xa
 Qua nghĩa trang dừng chân viếng mộ    Dốc bên kia đã mù mờ đêm nhạt
 Bia đá nghiêng, nghiêng đổ bóng chiều   lá rơi rơi làm ngơ ngác lối về
 Hình ai mờ nhạt thếch rong rêu ?
 Khuôn mặt ấy, chính tôi trên đó!   Đêm đắp mộ mà đường còn xa quá
                     Chân bước đi nghe hối hả thăng trầm
 (1998)              Tiếng côn trùng chừng như gần đâu đó
                     Đụn cỏ xanh còn nhớ thuở trăm năm


                     Dưới chân đồi chiều ngỡ ngàng câm lặng
                     Níu mênh mông từ cõi vắng chân người
                     Chợt gió qua tan phận đời vật vã
                     Nhớ thương rơi một thoáng đã xa vời


                     (11/2017)












 138                                   139
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150