Page 88 - NHU LA KY NIEM A
P. 88
nỗi nhớ xa người Bàn tay nào ngơ ngác
Nhặt chiếc lá vàng rơi
Nhớ về con phố nhỏ Mây vương cuối chân trời
Màu lá đổ xa người Bước về sao cằn cỗi
Nơi ấy buồn khôn nguôi
Dấu chân thời quên lãng Thả buồn theo gió thổi
Lời nào vội yêu thương
Một quãng đời dĩ vãng Lá ngập suốt con đường
Cơn chực ngộ bàng hoàng Bờ môi run lạnh giá
Sáng sớm mới thênh thang
Bỗng hoàng hôn buồn tới Có phải mùa thay lá
Cho nỗi nhớ thiết tha
Giấc mơ xưa vời vợi Cho cõi đời hối hả
Theo ngọn nắng lên ngôi Ta tìm ta ngày qua
Ấp ủ thuở yêu người
Chắt chiu thời xây mộng Rồi mưa qua dạo ấy
Lá đổ bấy nhiêu mùa
Xanh mướt ngọn đồi thông Chốn lạ một chiều mưa
Gió mênh mông lộng tóc Cơn đau vưà mới lớn
Biết yêu và đi học
Sách vở ngọc ngà trao Xa rồi mùa nắng ấm
Đây này những lặng câm
Ôi nỗi nhớ hôm nào Lời âm thầm từ tạ
Chợt thoáng phút hư hao Chợt nghe lá xa người
Lá vàng hoen màu áo
Nhạt nhoà những khát khao (1989)
82 83