Page 17 - noi san so 3_end
P. 17
Trái ngược với những khó khăn hiểm trở là thiên em hoang mang vài phút. Sau khi định hình được
nhiên, phong cảnh núi rừng vô cùng đẹp. Chúng đường đi thì một ng đi làm mẫu rồi anh em theo
tôi được bầu trời trong xanh trên những tầng sau cứ thế mà đi. Leo lên, leo xuống cuối cùng
mây, bởi độ cao chúng tôi đạt được còn cao hơn cũng nhìn thấy điểm dừng, chúng tôi đã nhìn thấy
những tầng mây lơ lửng phía dưới. Vừa đi vừa những đoàn ng trên cáp treo, vẫy vẫy như thể
nghỉ vừa ngắm nên chẳng mấy chốc chúng tôi chúng mình quen nhau. Tôi để ý có những người
đã lên đến trạm nghỉ chân ở độ cao 2800m. Và trên cáp treo cũng thấy và gửi lời chào tới chúng tôi.
1 đêm thú vị sắp diễn ra. Việc đầu tiên tôi muốn
làm khi đến trạm nghỉ là rửa mặt mũi, tay chân
nhưng mà ôi thôi nước lạnh thấu xương. Màn
đêm dần buông xuống sau khi kết thúc bữa tối
chẳng có gì vui chơi và điện cũng chẳng có nên
chúng tôi quây quần bên bếp lửa chuyện trò vui
vẻ và chén mì tôm úp. Lúc đó chỉ ăn mì tôm thôi
mà sao nó ngon thế. Kết thúc tiệc đêm là màn sát
phạt tôm cua cá. Tôi phải leo lên mỏm đá ngồi
khua khua, chao chao để vợt sóng tải game về.
Đoạn đường càng về sau càng khó khăn, chúng tôi
phải bò lết mới qua đc và lên đến điểm dừng chân.
Cuối cùng cũng tới nơi, nhưng vẫn chưa thấy
đỉnh, còn phải chinh phục 600 bậc thềm nữa
cơ mà. Chúng tôi nhìn nhau từ chân núi lên
đây còn đc, 600 bậc đơn giản, anh em cùng
nâng bia chúc mừng thành công và chụp ảnh
kỉ niệm. Nhiều ng đi cáp treo còn ra chụp ảnh
cùng vì cảm phục sự gan dạ của chúng tôi.
Bởi với họ leo 600 bậc đã là chinh phục rồi.
Chúng tôi chạy ầm ầm quá 600 bậc và
Sau một hồi khua trên đá thì cũng tải xong game cuối cùng đã lên đỉnh. Tranh nhau chụp
cho ah e, chơi tới 2h sáng cả đoàn mới đi ngủ. ảnh với cái cột mốc làm kỉ niệm rồi xuống.
Tưởng có thể ngủ ngon ai ngờ ngủ không nổi vì Lúc đó cả đoàn cũng đã mệt nên chúng tôi quyết
tiếng ngáy. Có 6 người đàn ông thì có tới 4 người định giữ sức bằng việc đi cáp treo thay vì lại leo
ngáy, tiếng ngáy có nhịp điệu cứ thì nhau cất lên, xuống. Đó quả là 1 quyết định tạo bạo, sáng suốt
người này dừng, người kia ngáy, không ngơi 1p và hợp lý bởi xuống nơi chúng tôi ai cũng khoẻ
nào. Tôi vừa lạnh vừa mệt mà cũng chẳng thể ngủ ra và lại có sức rong ruổi ở Sapa. Lúc đó nếu
nổi, cuối cùng mệt quá thiếp đi đc lúc thì trời sáng. mà phải leo xuống thì chắc là tôi đuối sức đầu
Cả đoàn lại chuẩn bị hành trang để tiếp tục lên tiên vì từ trên cáp treo nhìn xuống quãng đường
đường. Trời lại mưa lay bay nhưng tinh thần anh mình đã đi mới thấy thật gian nan và nguy hiểm.
em vẫn rất hăng hái. Chúng tôi đã quen với một Hôm đó, để kỉ niệm cho việc chinh phục đỉnh Phan
số đoàn khác cùng leo, vừa đi vừa trò chuyện rất thành công chúng tôi đã đi quẩy đến 2h sáng.
vui vẻ làm cho quãng đg còn lại đông vui và ngắn Vậy là chuyến đi đáng nhớ đã kết thúc, tạm
lại. Chỉ còn vài trăm mét là tới đỉnh mà sao quãng biệt thành phố sương mù về vs thủ đô ồn
đg khó khăn thế. Tôi còn nhớ có những đoạn nhìn ào có lẽ trong mỗi người đều có những cảm
lên không biết phải đi tiếp ra sao làm mấy anh xúc, những luyến lưu với chuyến đi này...
Nội san Vòng xoáy số 03 - IDT Vietnam 2018 17