Page 77 - BaoXuan2017-dosila
P. 77
Bài học thứ hai: cây nghỉ ngơi và trở vào phía trong tự nhường và thương yêu. Mình hãy nhờ đất chôn đi tất cả
nuôi dưỡng cho thân gốc vững chắc, không bị hủy diệt, những cái xấu xa vô dụng và biến chúng thành những
tiếp tục mang sự sống sang một chu kỳ khác. Khi thu rút khả năng đẹp đẽ hữu dụng.
vào bên trong nội tâm, suy nghĩ thật thấu đáo về cuộc
đời, chuyên chú tập trung hiểu sâu những điều mình đã Một ngày cũng có bốn mùa: sáng, trưa, chiều và tối.
học, nhập tâm (internalize) hay ghi nhớ cho kỹ, để rồi Buổi sáng mát mẻ tươi vui hăng say bắt đầu làm việc
từ từ hệ thống hóa những học hỏi đó trở thành tài sản học hành; trong ngày và buổi trưa đầy ánh sáng, nắng,
tinh thần (spiritual legacy) vô giá và độc đáo. Mình trở nóng bỏng, nhiều sinh khí để sinh hoạt; buổi chiều gió
thành hay là cái tài sản tinh thần đó, để mình trở nên mát nắng dịu xuống, người vật thôi làm việc, nghỉ ngơi
vị tha hơn, có thể giúp ích cho đời nhiều hơn. Vì một và màn đêm tăm tối buông xuống, vạn vật đều đi vào
khi hiểu thấu đáo (insight), mình sẽ rõ ràng trong mọi giấc ngủ. Buổi chiều tối chính là “mùa thu”, ngồi xuống
suy tư và nhờ thế làm việc chính xác và hữu hiệu hơn, tính sổ xem thu hoạch ra sao, tốt xấu thế nào, vừa ý hay
sẽ không đụng chạm nhiều, không làm mất lòng người không, cải thiện thể nào để ngày mai tốt đẹp hơn. Những
khác, không cho ai ra rìa khi có dịp làm việc chung. thu hoạch đó sẽ được xử dụng ra sao: trả nợ, trả bill, tiết
kiệm; những hành vi lời nói trong ngày có tốt đẹp hay
Bài học thứ ba: cây trả lại tất cả cho đất, vì đất là mẹ của làm xấu làm hại người khác; những học hỏi có mở mang
cây, ở đây ghi nhận lòng biết ơn triệt để của cây. Sự cảm kiến thức không, cần học thêm cái gì trong những ngày
kích và lòng biết ơn sẽ làm cho đời sống thêm bình an kế tiếp; kế hoạch đóng góp giúp đỡ cho mình, cho gia
và hạnh phúc. Biết ơn trời, cha mẹ, bà con họ hàng, vợ đình, cho cộng đồng qua chương trình từ thiện. Những
chồng con cái, thầy cô giáo, chủ nhân và đồng nghiệp phút giây hồi tâm vào chiều tối giúp suy nghiệm những
nơi làm việc, đất nước, Giáo hội, xã hội, thế giới. Tất cả chuyện trong ngày, nếu cần nên sám hối tìm cách cải
đã nuôi dưỡng thể xác và tinh thần ta, nên mình phải thiện vào ngày mai.
nhớ ơn, biết ơn và trả ơn lại cho họ. Việc trả ơn khá
dễ dàng, mình hãy làm cho mọi người dễ thở và cống Cuộc đời cũng có bốn mùa: sinh, trụ, dị, diệt hay sinh,
hiến những hoa quả do tài năng mình học, làm ra hay trưởng, thu, tàn. Sinh ra, lớn lên, thay đổi thành lão
nhận được. Tinh thần biết ơn khiến ta sống an vui, khỏe bệnh, rồi chết. Dị là thay đổi, ứng với mùa thu. Tuổi thu
mạnh và hạnh phúc hơn. khoảng 60-80, hơn kém một chút. Đức Khổng Tử gọi tuổi
này là “ lục thập nhi nhĩ thuận”, ý cho là ở tuổi này cái
Bài học thứ tư: muốn duy trì sự sống, phải trở về với đất. gì cũng trải qua, nghe cái gì cũng thuận tai, không thấy
Rất nhiều loại cây nhỏ bé vẫn sống hùng sống mạnh vì lạ hay chướng tai nữa. Người Mỹ gọi là golden age, tuổi
biết bám vào đất, như cỏ, như hoa dại hàng năm, như củ lá vàng, vì có lẽ tích trữ được nhiều “vàng lá”. Hiện nay
tỏi củ hành, như các loại dây leo tầm gửi…Mùa thu lá của thống kê cho biết tuổi thọ trung bình ở Mỹ là khoảng
chúng cũng tàn héo rụng xuống, nhưng trước đó chúng 79.5 tuổi. Tức là đa số chết trong khoảng 75-85. Trong
đã gửi những hạt nhân nhỏ xíu của chúng theo gió đi những năm tháng chót, nghĩ lại con người đã thu lượm
khắp vùng, hạt nhân đó xuống đất và lại tái sinh trong đủ thứ, biết đủ thứ, ăn đủ thử, nghe nhìn đụng chạm đủ
mùa xuân. Các cây củ như tỏi hành hoa huệ, thì chìm thứ. Đúng là có người này người kia, không ai giống ai,
lặn trong đất, đến mùa xuân cũng trỗi dậy mọc vươn kẻ sang người hèn, kẻ khỏe người yếu, nhưng 60 năm
lên. Có các loại cây khác siêng năng hơn, xanh quanh cuộc đời rồi cũng dần dần phải chấm dứt, chết sớm hay
năm, nhưng cũng rụng lá xuốt năm, như cây thông, cây sống lâu rồi cũng chỉ là hư vô. Đây là lúc thu rút lại,
sồi. Trở về với đất với tất cả cái tốt cái xấu của chúng downsize, làm nhỏ đi mọi thứ về vật chất như nhà cửa
để duy trì sự sống. Đất là bà mẹ giầu có với lòng thương xe cộ áo quần. Dành nhiều giờ ưu tiên hơn để hướng vào
bao la, bao dung tha thứ, trưởng dưỡng vạn vật, không nội tâm xem mình đã gặt hái được gì, sáng chế và biến
than phiền, từ chối sự giúp đỡ hay lòng yêu thương cho đổi những gặt hái đó thế nào, có dùng tiếp được không,
bất cứ ai. Đất chấp nhận tất cả, kể cả những phế thải có hữu dụng cho xã hội không, người khác có dùng cái
của đời, rồi biến hóa thành phân thành đất mầu để nuôi sáng chế hay cái tư tưởng của mình được không, hay
dưỡng muôn loài. Chúng ta cũng vậy, trước tiên phải an chỉ là những vật liệu nguyên sơ, hay chỉ là những thứ
cư, biết quay về với đất mỗi ngày, biết tri ân đất, biết cũ kỹ rác rưởi tích lũy chặt đầy trong nhà trong óc. Suy
học hỏi đất, có khả năng vô tận, nhưng luôn luôn khiêm nghĩ thật lung xem mình có một chút gia sản tinh thần
Đinh Dậu 2017 75