Page 72 - Bong hoa ben hem vang
P. 72
đựng.
Cô khóc to, nhạt nhòa nước mắt, tìm môi anh hôn dữ dội. Vừa hôn, vừa kể:
- Em nhớ anh. Em ghét anh. Đồ... Chín Mập! Khi em muốn khóc, em cười thật to, quậy thật
nhiều, anh có biết không?
- Anh bi ết. Như hôm nay - Anh hôn cô ngọt lừ.
- Rứa anh có biết em giả đò thua độ không?
- Anh biết tỏng tòng tong.
Cô nhổm lên, tròn mắt. Anh tủm tỉm cười:
- Điều bốn, anh muốn tắm rửa và ăn cơm em nấu. Ơn trời, còn tô canh bù ngót và thịt trong tủ
lạnh, chỉ cần hâm nóng.
Ăn xong, cô mới đi tắm rồi vào phòng. Anh xem tin thế giới, kéo cô vào nằm xuống bên cạnh
anh. Cô vùng lên, anh nói:
- Điều thứ năm, anh muốn ngủ có em bên cạnh đêm nay.
- Không được! - Cô quát.
- Chỉ cần có em bên cạnh thôi, bao năm rồi, anh mơ chỉ một giấc mơ này.
Cô l ại muốn khóc vì vui sướng, vì nghe yêu anh quá. Tay anh làm gối cho cô, một tay ôm cô,
anh nhắm mắt. Cô nhìn anh mê mải, tay vuốt tóc anh, vuốt ve mặt anh, thì thầm:
- Có đến bao nhiêu điều anh muốn ở em?
- Mười điều cho cả kiếp này.
- Điều thứ sáu là gì? Anh nói đi.
Anh v ẫn nhắm mắt, tìm đúng môi cô thơm mùi kem P/S.
- Anh sẽ nói vào đêm tân hôn.
V ết sẹo biến mất, Ty Ty làm cô dâu đẹp mê hồn. Tâm Minh, Đáng làm dâu, rể phụ. Hồng
Diệp đi tận Phi Luật Tân chào hàng chưa về. Nhưng quà về đúng vào ngày cưới.
Đ ám cưới, rước dâu từ nhà gái (nhà Tâm Minh), sang nhà trai đi bộ. Đưa dâu không chỉ các
bậc lão thành xóm Chuối, xóm Hồ, còn cả cư dân nhí hai xóm và một nửa "chợ trời" Tăng Bạt
Hổ. Tám bà chị của chú rể bắt mỗi cư dân nhí phải ra sau bếp "chén" căng bụng mới cho về. Đãi
tiệc không ở nhà hàng, năm món do tám bà chị lẫn chục đứa cháu trên mười tám tuổi đạo diễn.
Tiệc không trịnh trọng chúc nhau, chỉ ăn no, ăn đã, kể chuyện siêu quậy Ty Ty rồi xúm nhau
quậy tới nửa đêm mới tàn.
Ty Ty m ắt nhắm mắt mở, tay kéo váy, tay bê đĩa. Bà chị cả Thiên quát:
- Vô lạy mẹ rồi đi ngủ, sắp tới giờ lành.
Cả hai về phòng. Ty Ty mở gói quà Hồng Diệp gởi. Là ba bộ áo đầm ngủ bằng ren, voan, đẹp mê
hồn với mảnh giấy nhỏ:
"Thành tâm chúc Ty Ty c ủa Nu hạnh phúc bên Chín Mập đời đời. Bé Nu của hai người".
Ty Ty mặc áo ngủ Nu tặng, nằm trong vòng tay Chín dấu yêu:
- Nói đi anh. Điều thứ sáu.
Tay anh trên da thịt cô:
- Hãy cứ là siêu quậy Ty Ty, nhưng còn là vợ hiền nội trợ của Chín Mập. Nhỏ ơi! Bữa nay anh
"nhon" quá trời, đâu còn mập.
- C ứ gọi Mập. Còn điều thứ bảy?
Cô rã rượi khi môi anh lần tìm, tay cô luồn vào tóc anh, ghì chặt:
- Mỗi khi muốn quậy phải có anh đi cùng.
- Còn điều thứ tám? - Cô thì thào.
M ột làn mây trắng bay la dà xuống cuối nệm.
- Hãy dạy anh điều em thích và học ở anh điều anh thích.
Anh như say như tỉnh trước một hình hài được đúc kết bằng tinh anh của trời đất. Anh ôm xiết
cô, thì thầm:
- Đến một trăm năm sau, hãy cứ yêu anh như đêm nay. Nhỏ ơi! Đó là điều thứ chín.