Page 57 - Người bình thường tử tế
P. 57
đâu mà buồn, mà lo. Trời cho mình bao nhiêu thì
cứ túc tắc bây nhiêu mà sống, chỉ cần đừng để bản
thân tụt hậu, đừng để mình phụ thuộc vào người
khác. Mong mỏi lớn nhất của anh là được thấy nụ
cười trên môi vợ, được thấy hai con khỏe mạnh cắp
sách đến trường, bình an lớn lên. Giấc mơ ngôi nhà
nhỏ cùng một khu vườn hoa trái bao quanh như
món quà anh dành tặng riêng cho chị, cũng sắp rồi!
Giản đơn và chân thành trong suy nghĩ lẫn hành
động, với anh Hòa, những gì đã trải qua trong cuộc
đời, lại càng tạo nên cho người đàn ông này thêm
nhiều nhiệt huyết cho việc làm thiện nguyện. Người
ta vẫn cứ hoài mong những ngày cuối tuần hạnh
phúc bên gia đình, bên bạn bè, bên những chuyến
du lịch, hoặc những cuộc vui rôm rả món ngon của
lạ. Thế nhưng, đâu đó trong cuộc đời này, giữa hàng
vạn khái niệm về hạnh phúc, vẫn có những người
như anh Hòa, chọn hạnh phúc đời mình là sự sẻ
chia. Dù ít dù nhiều, nhưng tin chắc rằng, đó là một
thứ hạnh phúc an lành nhất của cuộc đời.
- Hoàng Linh Lan-
- 57 -