Page 71 - Người bình thường tử tế
P. 71
có gì phải ngại cả. Nếu thâm tâm mình thấy đúng
mà làm sai là do năng lực của mình chưa tới. Nhưng
chưa làm đã sợ sai thì sẽ chẳng bao giờ làm được
bất cứ chuyện gì. Anh nhớ hoài đến giờ câu nói của
sếp Sooksunt: Tôi không sợ người làm sai. Tôi chỉ
sợ người không bao giờ làm” anh Đạo bộc bạch.
Nhà xây xong, anh hẹn sẽ xuống thăm gia đình
Thành. Trước hôm đi, anh cùng các anh em trong
bộ phận góp ít tiền mua chiếc tủ lạnh làm quà tân
gia. Sợ nhà Thành khó, phải đi vay mượn làm tiệc
mời, anh tế nhị gọi điện dặn: “Thôi đừng mua sắm
gì em nhé! Làm một con gà nuôi sẵn ở nhà, nấu một
trái bí, mấy anh em ăn cơm với gia đình cùng vui
tân gia! ”. Anh là vậy, không quan trọng chuyện lễ
nghĩa, không câu nệ mâm cao cỗ đầy. Ấm áp là đủ.
Vui là đủ. Đó cũng là điều làm cho anh em nhân
viên quý mến anh.
Hạnh phúc là sẻ chia.
Tôi nhớ buổi chiều ở nhà lưu trú cho bệnh nhân ung
thư của bệnh viện K Tân Triều, hôm anh đưa
chúng tôi đến. Chúng tôi đi qua từng căn phòng,
dừng lại hỏi han, trò chuyện. Nụ cười trên môi anh
dường như không ngớt khi nói về công trình ý
nghĩa này. Nhờ duyên may mà C.P. dựng lên được
khu lưu trú, giải quyết được bao nhiêu khó khăn
cho bệnh viện lẫn bệnh nhân. Nhìn mặt anh ánh lên
- 71 -