Page 74 - Người bình thường tử tế
P. 74
đình. Có một câu chuyện, có lẽ lâu lắm rồi, hẳn anh
Đạo cũng đã quên. Hoặc chính bởi vì hoạt động nào
của C.P. Việt Nam anh cũng hăng hái tham gia
bằng cái tâm trong sáng “cho đi không cầu nhận
lại” nên anh chẳng còn nhớ. Nhưng tôi vẫn muốn
viết ra đây câu chuyện về anh mà tôi nghe được từ
lời kể của chị Lê Nhật Thùy. Lần đó, C.P. Việt Nam
bắt đầu tham gia Lễ hội Xuân Hồng tại Hà Nội. Để
tiếp sức cho tình nguyện viên ngày đêm vất vả, ban
hậu cần C.P. Việt Nam quyết định tăng cường dinh
dưỡng cho bữa ăn bằng những quả trứng luộc, vừa
nhanh vừa gọn. Hỏi khắp các nơi có thể, vẫn không
mượn được địa điểm luộc trứng, anh Đạo liền đề
xuất: “Thôi, đừng tìm nữa. Mang về nhà em mà
luộc”. Hàng ngàn quả trúng “cập bến”, nồi to đi
mượn, bếp ga đi thuê, bếp hư, hì hụi mãi mới nấu
được nước. Thả được trăm quả trứng an toàn vào
nồi thì bắt đầu công đoạn canh để trứng vừa chín
tới, vớt ra gói ghém cẩn thận để giữ nóng, rồi tiếp
tục mẻ luộc mới. Cả gia đình anh, từ vợ cho đến cô
con gái lớn xắn tay vào giúp bố. Cậu con trai khi đó
còn nhỏ, thấy cả nhà nhộn nhịp, vừa lạ lẫm, vừa háo
hức, dỗ mãi vẫn kiên quyết không chịu ngủ, phải
cho cậu góp một tay. Suốt mấy ngày, hàng ngàn quả
trứng luộc từ nhà anh đã tiếp sức cho tình nguyện
viên. Song, điều làm anh vui nhất chính là việc cậu
con trai, cô con gái đã đem chuyện ấy kể với đám
bạn học của con ở trường, bằng ảnh mắt rất đỗi tự
- 74 -