Page 110 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 110

Chiếc cầu thang và một lối đi

            Chiếc cầu thang mầu gỗ cũ ấy

            thường dẫn tôi bước lên căn gác em trọ học
            Nơi đây, giữa đêm tối mênh mông
            tôi gặp một khung cửa ánh sáng
            cả một thời thanh xuân trong đôi mắt em dịu dàng
            Nơi đây, mọi sự vật kể cả chiếc áo cánh, sách vở và bông hoa
            chưa nhuốm mầu thảm kịch.

            Chiếc cầu thang mầu gỗ cũ ấy
            đã dẫn tôi rời khỏi thế giới êm đềm

            bước trở lại con đường đời không ngừng biến động
            Bao nhiêu năm, bao nhiêu nước mắt nụ cười vẫn không thể
                                                     xóa nhòa trong tôi
            hình bóng một lối đi về tình em và vẻ đẹp.

            Lối đi về tình em và vẻ đẹp
            tôi đã đi và sẽ còn đi tiếp ở ngày mai
            Nếu không, làm sao tôi tránh khỏi rơi vào vực thẳm.

            Báo Thanh Niên tháng 11/2008










            98
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115