Page 109 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 109
Ghi lại lời nói của một người anh
Thuở mẹ cha còn sống, anh em chúng ta cùng ở một mái nhà
chung, cùng ngồi quanh bữa cơm chung. Rồi chúng ta lớn lên,
mỗi người mỗi mái nhà riêng, mỗi bữa cơm riêng, như thể
chưa bao giờ chúng ta cùng sinh ra từ một cha, một mẹ.
Nhưng có phải con người chẳng ai
tránh khỏi hành trình sum họp ly
tán này chăng? Chỉ có điều, đừng
quên chúng ta đã đến đây từ một
nguồn gốc thân yêu.
Các em ơi, còn một mái nhà cũ, hãy ngồi xuống đây, phân chia
cho đồng đều, đừng gây gổ. Đừng để thịt đánh thịt, đừng để
máu đánh máu.
Tạp chí Văn TPHCM – Số 84 tháng 10/1998