Page 108 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 108

Về một người đã qua đời
                                                 Riêng gởi Đoàn Đại Oanh



                    Đêm đêm, anh vẫn ngồi bên trang bản thảo, góp đời
            mình xây đắp một con đường không ô nhiễm giữa cuộc mua
            bán ồn ào. Vài năm sau, khi tôi trở về, anh không còn ngồi như
            thế nữa. Công trình còn dở dang  dưới  ngọn đèn ánh sáng
            trắng, khu vườn đêm những vì sao lẻ loi nhưng tác giả công
            trình đã nằm vào lòng đất im lặng.

                    Có lẽ không cần phải nói thêm về anh, một đời người
            vô danh trong hàng triệu người vô danh khác. Ngay cả vành
            khăn tang cũng đã được thu xếp lại từ lâu dưới đáy vali.
            Trước cuộc đời mênh mông, anh chỉ là tiếng mưa đêm lặng
            lẽ.

                    Nhưng vì sao tiếng mưa đêm cứ thánh thót ngoài hiên,
            thánh thót trong lòng bạn bè? Cứ như thế cho đến lúc một sự
            thật xuất hiện: Vì anh muốn tìm hạnh phúc trong khi chia sẻ
            hạnh phúc, nên một đời người vô danh như anh vẫn là hạt
            mầm của cuộc đời rộng lớn. Và tôi nhận ra: Bạn bè anh đã
            nuốt nước mắt vào bên trong để nuôi sống hạt mầm đời anh
            đang lớn dậy.



            Tạp chí Văn TPHCM – Số 84 tháng 10/1998






            96
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113