Page 103 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 103

Sài Gòn với vận tốc, những vầng trán nếp nhăn, áo cơm sách

                                                                     vở
            đã tặng tôi một sự thật về chuyện làm người
            văn chương, dù thanh cao
            vẫn chỉ là sản phẩm phụ so với sự sống, khổ đau, hạnh phúc
            Từ đó, tôi dành niềm tin
            cho các nhà thơ không bao giờ lớn tiếng

            Vì sao Sài Gòn lại dành cho tôi quá nhiều tặng vật
            trong khi tâm hồn tôi
            chỉ đủ chỗ cho vài điều mơ mộng
            và ngôi sao trên rặng cây ngoài cửa sổ

            Hay Sài Gòn đã dự cảm về một mối tình quê hương
            đã chớm nở trong tôi qua đôi ngày tạm trú.
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108