Page 104 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 104

Thư gởi Hoàng Hòa

            Quy Nhơn

            6.3.1997
            Hòa thân,

                    Đêm ngồi viết vài dòng gởi Hòa, chẳng hiểu vì sao ký
            ức của mình lại hiện ra một chặng đường dài lịch sử trong đó
            hình bóng của Hòa cứ thấp thoáng mãi: con đò dưới bến Gia
            Hội, mùi khói, căn nhà dưới lũy tre, thư viện sau 68, đèo PT,
            tô mì xào giòn ăn đầu đời, phác lác, rồi khăn tang ở căn nhà
            cũ, Thăng, Nguyễn Du căn nhà trọ …. và hôm mới đây. Tóm lại

            là thế này: chúng ta, dù có lúc nếm đắng cay, vẫn là Hòa của
            hơn 30 năm trước, vẫn là Ngăn ba mươi năm trước. Từ đây
            đến lúc nằm xuống, chắc vẫn vậy mà thôi.

                    Thế mà mình chưa viết được gì về bạn bè. Hay là, vì
            bản chất của nghệ thuật, điều đó chỉ ra đời khi bạn bè đã qua
            đời?  Nhưng  mình  rất  sợ  ngày  ấy,  ngày  một  phần  đời  của
            người sống cũng bị chôn vùi theo người thân yêu đã chết.
            Mình biết điều đó mỗi năm, 21.9 âm lịch kỵ Oanh.


                    Mình muốn tặng Hòa một mùa hoa phượng hồng còn
            trong trí nhớ của mình. Vô ích chăng? Nhưng lại là tất cả.






            92
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109