Page 187 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 187

Lê Văn Ngăn trong những bài thơ nhớ về mẹ ông không
            hề dùng chữ “Vú” nhưng tôi biết suốt đời tha phương lưu lạc
            của ông, mỗi lần ông về Huế thăm mẹ ở trong căn nhà nhỏ nằm
            ở lối vào ngõ hẻm An Cựu, mỗi lần ông về mẹ ông mừng rỡ,
            nghẹn ngào nói: “Con về đó à…”. Ông đáp: “Thưa Vú con mới
            về…”

                    Suốt đời ông từ khi chào đời…cho đến khi từ giã trần
            gian điên khùng, ông vẫn uống sữa mẹ từ núm vú khai sinh ra
            mình:

                   Trong đêm người mẹ khẽ hỏi mỗi bài thơ con kiếm
                                                   được bao nhiêu tiền?
                   và người con trai trả lời tiền chỉ đến với con sau mỗi
                                                             bài thơ hay
                                            …
                   Trong đêm người mẹ khẽ hỏi mỗi ngày con làm được
                                                 bao nhiêu bài thơ hay?
                   và người con ngồi lặng im mãi bên ngọn đèn dầu
                   cuối cùng anh ngập ngừng đáp có lẽ cả một đời mẹ ạ
                   Trong đêm người mẹ thở dài
                   thế thì con của mẹ sống bằng gì
                    chẳng lẽ con của mẹ chỉ sống bằng niềm vui của
                                                                người khác
                                                               Trong đêm
   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192