Page 184 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 184

Quách Thoại, thi sĩ của “Đất Thần Kinh” người khát
            vọng nguồn sáng tạo ở miền Nam. Quách Thoại, cuộc đời ông
            ngắn ngủi (1930-1957), ông tại thế 27 năm như Hàn Mặc Tử,
            ông là người thèm khát tự do mà thế hệ sau nầy khát vọng từ
            anh hoa của ông để đi trên con đường sáng tạo, trong ấy có
            thi sĩ Lê Văn Ngăn.

                    Thi  ca  trước  1975  có  những  vì  sao  mà  lòng  người
            không quên được với những tên tuổi mà thế hệ chúng ta và
            mai sau mãi mãi là cảm xúc khi đi vào thế giới đam mê, khắc
            khoải, khát vọng của họ, đó là những tài nhân biểu hiện như:
            Bùi Giáng, Nguyễn Đức Sơn, Phạm Công Thiện, Hoàng Trúc
            Ly… và bao nhiêu vì sao hòa nhập tạo thành nguồn suối thi ca
            chảy về non xứ cảm xúc của “Cái Đẹp”.

                    Trong dòng sinh mệnh bi thương của dân tộc, tôi muốn
            nói  về  dòng  văn  học  yêu  nước.  Lê  Văn  Ngăn  là  một  trong
            những đại biểu của dòng thơ yêu nước ấy. Sinh thời khi còn
            niên  thiếu,  áo  trắng  quần  xanh,  sớm  chiều  cắp  sách  đến
            trường Quốc Học Huế, ông đã tỏ lộ tài hoa với những bài thơ
            xao xuyến lòng người, thời ấy ông đã xuất hiện trên những
            tạp  chí  văn  chương  miền  Nam  Việt  Nam  khi  tuổi  đời  còn
            phong phanh non trẻ.

                    Tài hoa của Lê Văn Ngăn phát tiết khi ông bước qua
            tuổi hai mươi với những bài thơ thắm đượm hồn sử ca:









            172
   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189