Page 180 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 180
Nhớ nhà thơ Lê Văn Ngăn
Trần Vạn Giã
Trước năm 1975, số nhà 2B đường Cổ Loa, Nha Trang
là địa chỉ nhà họa sĩ Thanh Hồ. Anh em văn nghệ có người nói
đây là địa chỉ đỏ, có anh nói là địa chỉ xanh nhưng đúng nghĩa
là nơi hội tụ anh em văn nghệ từ Sài Gòn, Phan Thiết...ra; Đà
Lạt, Buôn Mê Thuộc... xuống và các tỉnh dọc miền Trung từ
Huế đến Phú Yên vào. Họ là nhà giáo, làm báo, làm thơ, viết
văn … Tình bạn văn nghệ lúc ấy thật đằm thắm và dung hòa,
vui vẻ.
Phòng vẽ họa sĩ Thanh Hồ là một căn phòng hẹp. Tại
căn phòng này đã có những cuộc gặp gỡ anh em. Người đến,
kẻ đi… và quây quần thâu đêm bên tách cà phê đen, bên ly
rượu nồng, nói với nhau những mơ ước hoà bình, đọc cho
nhau nghe bài thơ, truyện ngắn đã đăng trên các tạp chí Sài
Gòn gởi xe đò ra Nha Trang còn thơm mùi mực in, trao đổi với
nhau về những trang viết sắp tới hoặc bức tranh sẽ vẽ, viết bài
cho tờ báo “lậu” Nhân Sinh sắp làm, kể cho nhau nghe những
trận đánh ác liệt ở chiến trường Tây Nguyên, căn cứ Boston
phía Tây nam Huế...
Thời đó mỗi người tự chọn lý tưởng riêng của mình.
Nhưng điều kỳ lạ đó là yêu thương, tôn trọng lẫn nhau do có
lẽ đồng cảm với nhau về số phận của mình: Bị chiến tranh vây
bủa, lính tráng, tù tội, nay sống, mai chết và tình văn chương
cao cả.
Tại căn phòng vẽ của họa sĩ Thanh Hồ, tôi còn nhớ anh
em văn nghệ đã hội tụ như: Lớp cao niên đã thành danh trên
văn đàn có cụ nhà thơ Quách Tấn, nhà văn Võ Hồng, nhà thơ
168