Page 202 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 202
…Chia lìa nhau nhưng lòng đầy tín hiệu
Đoàn Hồng Nhật
Tháng 08/1991 tôi có việc ghé Quy Nhơn, qua thư giới
thiệu của một người anh tôi gặp anh Lê Văn Nhu. Và qua anh
Nhu tôi được gặp anh Lê Văn Ngăn. Trước đó, do khoảng cách
tuổi tác, tôi có biết các anh nhưng chưa bao giờ được gặp. Lần
gặp đầu tiên đó cho đến mãi bây giờ, giữa chúng tôi đã hình
thành một tình cảm anh em thân thiết.
Nhiều năm sau đó tôi thường ra Quy Nhơn, lần nào
cũng vậy, ba anh em chúng tôi luôn gặp nhau, bên ly cà phê
sáng, bên ly bia chiều. Bạn bè thân thiết tôi ở Quy Nhơn, mỗi
lần tổ chức gặp mặt tôi, như một thông lệ đều dành hai chổ
ngồi trang trọng cho hai anh của tôi. Có một đêm khuya khi
cuộc rượu đã gần tàn, bên quán cóc góc phố Quy Nhơn, anh
Ngăn nhìn tôi từ tốn nói như một lời nhắn nhủ tâm tình: "Nhật
này, nếu như thời gian có quay lại, thì mình cũng sống như
thời trước đó thôi!".
Tôi nhìn anh lòng đầy cảm khái, tôi biết “thời trước”
đó của các anh, là một thời kỳ đầy biến động, bất trắc, trăn
trở cho một chọn lựa của những con người có tấm lòng với
quê hương, đất nước... Và các anh đã sống trọn vẹn qua thời
kỳ đó, để giờ này để lại cho những người trẻ tuổi như tôi, sự
kính trọng và lòng ngưỡng mộ.
190