Page 157 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 157

Chủ Nợ, Con Nợ và Người Trung Gian




                                                                                                    Lê Mỹ Hoàn




              Bà Châu dọn vào ở khu nhà già khang trang này được một năm rưỡi rồi, lúc đầu

              bà cảm thấy cô đơn vì đang ở với người con gái, bây giờ vào đây sống một mình. Cũng
              là một phần vì các cháu bà cũng sắp lớn hết rồi, bà nghĩ bà ở tuổi có thể xin được một

              chỗ ở do chính phủ trợ cấp nên nạp đơn vào đây để nhường lại căn phòng cho cháu bà,

              một phần vì bà không hạp với người con rể. Nhưng rồi dần dần bà cảm thấy vui khi
              sống ở đây, bà quen được vài người bạn già thỉnh thoảng ghé thăm nhau hoặc rủ nhau

              ra chợ hoặc đi bộ quanh những lối mòn rất đẹp.


              Ngoài những người bạn quen thân bà cũng biết thêm được nhiều người ở trong hai toà

              nhà trong khu nhà già này, có nhiều sắc dân khác nhau sống ở đây nhưng người Việt

              Nam thì nhiều nhất sau đó đến người Đại Hàn, có một số nhỏ người Mỹ trắng, một số
              nhỏ người Mỹ đen và khoảng chục người giống như người Trung Đông v.v…, bởi vậy

              bà không biết hết được.

              Những người lớn tuổi, có ngưòi đã rất già, có người không già lắm nhưng có thể có một

              vấn đề sức khoẻ nào đó nên được trợ cấp cho người trông nom. Những người phụ giúp

              này thường được gửi đến đây từ những trung tâm chăm sóc sức khoẻ do chính phủ tài
              trợ, thông thường họ đều cùng là sắc dân với người được giúp đỡ cho dễ giao tiếp. Cũng

              vì vậy mà bà Châu thấy có những người phụ giúp người Việt, những người này có khi

              làm việc ở đây rất lâu tùy theo sức khoẻ của người được săn sóc, có khi vài năm nhưng
              cũng có khi chỉ được vài tháng, cũng có những trường hợp người phụ giúp xin nghỉ

              phép vài ba tuần hay một tháng thì trung tâm gửi người tới thế trong khoảng thời gian

              đó nên bà Châu và những người lớn tuổi chỉ biết những người làm việc lâu ở đây, còn
              những người làm việc trong thời gian ngắn có khi không biết hoặc chỉ gặp một đôi lần.




                                                                                                               157
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162