Page 161 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 161
Bà Hai nói:
- Tưởng ai chứ, tôi thường hay gặp cô vào khoảng sau sáu giờ lúc đi bộ tập thể
dục, giờ đó cô đi làm về, trông cô lúc nào cũng tươi cười, cô làm cho bà Hồng
phải không tôi không được quen bà Hồng lắm.
Bà Châu tiếp lời:
- Có cái cô nào tôi cũng không biết tên, gặp tôi ngoài chợ trưa nay chạy lại nói
cho cô ấy gửi trả nợ cô 300 dollars và cứ nhét tiền vào trong giỏ của tôi, tôi
không nhận vì tôi không biết cô ấy là ai chỉ nhớ mang máng là có gặp trong này
một hai lần. Cô ấy nói tên cô là Mai tôi cũng không biết cô là ai nữa, bây giờ
gặp tôi mới biết là tôi thấy cô nhiều lần nhưng không biết tên. Lúc cô đến tôi
đang lên cơn sốt uống thuốc vào ngủ như chết nên không biết, may quá cô trở
lại không tôi sợ tôi đánh mất tiền của người khác thì khổ.
Bà với cái túi sách mở ra lấy cuộn tiền đưa cho bà Mai nói đếm giùm, bà Mai nhận tiền
rồi nói:
- Nhỏ này tên Hòa, con cho nó mượn tiền sáu tháng rồi, con cũng không biết nó
nhiều chỉ gặp ở đây trong khoảng ba tuần lễ lúc nó vào làm việc giúp bà Hương.
Con thấy nó khóc mấy lần nên mới dám hỏi tại sao, nó nói nó ở trọ nhà với
người ta nhưng họ đòi lại phòng, nó mới đi làm tạm có ba tuần không đủ tiền
share chỗ khác mà cũng chưa được lãnh lương, nó gọi ba nó ở xa than thở
nhưng ba nó cũng không giúp gì được, không biết phải làm sao nên khóc.
Bà Mai ngừng lại rồi tiếp:
- Những lần con gặp nó, nó không khóc thì con thấy nó ngồi rũ ra, con an ủi nó
rồi đưa cho nó mượn 300 đô, nó không dám cầm nói em có quen chị lâu đâu
mà dám cầm tiền chị cho mượn, vả lại người phụ giúp cũ sắp sửa trở về, em
cũng không vào đây nữa, làm sao gặp chị. Con nói em cứ cầm lấy đi lúc nào có
gặp chị đưa trả lại cho chị cũng được, số phôn của chị đây, cứ kêu cho chị là
được, đừng buồn nữa, nếu không còn gặp nữa chúc em may mắn, mọi chuyện
rồi sẽ đâu vào đó, nó e ngại một chút rồi cầm tiền cho vào túi, con không gặp
nó cho tới bây giờ.
161