Page 249 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 249

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

                    n:   ấn mạnh đầu lưỡi vào vị trí phát âm của đ rồi hạ
            bật xuống, hơi âm ngân dài hơn

                    l:   ấn mạnh phần trên của lưng lưỡi vào điểm giữa
            vòm khẩu-cái rồi hạ bật xuống.

                    r:   đầu  lưỡi  phát  âm  của  t,  nhưng  đầu  lưỡi  khi  rời
            khỏi vị-trí phát âm, thì bật xuống chậm hơn để có một kẽ hở
            cho hơi từ trong họng đẩy thoát ra, âm phát ra nhẹ, ngân
            vang không sắc nhọn, ngắn cụt như âm của t.


                 nh: lưng lưỡi ưỡn lên ấn mạnh vào điểm phát âm của l
            trước khi hạ lưỡi xuống, miệng há ra cho hơi âm ngân dài.


                   c:  đuôi lưỡi ưỡn lên chạm điểm cuối của vòm khẩu-
            cái, trong khi bật hạ cuống lưỡi đẩy hơi tự-nhiên từ họng bật
            ra, âm phát ra ngắn, gọn, nhẹ-nhàng.


                  k:  như phát âm của c song hơi đẩy ra mạnh hơn, âm
            phát ra nghe đục, nặng và sắc hơn.


                 kh:  cùng  điểm  phát-âm  của  c,  k  nhưng đuôi  lưỡi  khi
            ưỡn lên chỉ gần chạm điểm cuối của vòm khẩu-cái, để chừa
            một kẽ hở cho hơi đẩy từ cổ họng luồn thoát qua, tạo ra hơi
            âm cọ xát, rè-rè, ngân dài tựa như tiếng ngáy của người ngủ
            say mà vẫn há miệng.

                 g:  há miệng, đầu lưỡi chạm mặt trong răng cửa dưới
            để  cho  cuống  lưỡi  chạm  sát  điểm  cuối  của  vòm  khẩu-cái,
            đẩy nhẹ hơi từ cổ họng thoát ra.



                                          248
   244   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254