Page 226 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 226
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
Như vậy chúng tôi biết chắc cuộc tấn công của địch sắp diễn
ra. Tướng Davidson đúng là một chuyên viên tình báo rất bén nhạy
mà tôi cảm thấy thân cận nhất. Những tiên đoán về hành động và
vị trí đóng quân của các đơn vị lớn của địch đều không sai một
mảy may; không giống như tin tình báo thiếu căn cứ về trận Bulge
trong Thế chiến II hay về sự can thiệp của Tầu cộng vào Triều
Tiên năm 1950". (9)
Như vậy, rõ ràng là yếu tố bất ngờ trong cuộc tổng công kích
của CSBV ngay từ bước đầu đã không thực hiện được. Tướng
Westy đã xin bỏ lệnh hưu chiến ở phiá Bắc đối với các lực lượng
Hoa Kỳ và đã được Hoa Thịnh Đốn chấp thuận. Ông đã có thuyết
phục TT Thiệu bỏ lệnh hưu chiến năm nay (1968) nhưng Thiệu và
đại tướng Cao Văn Viên đã không đồng ý. Tướng Westy kể lại:
"Tôi thấy đây là một mối đe dọa đáng lưu tâm nên liền gặp
Tổng thống Thiệu để thuyết phục ông ta nên bỏ lệ hưu chiến hàng
năm trong dịp tết này, hay chỉ giới hạn trong vòng 24 giờ thay vì
48 giờ. Cả Tổng thống Thiệu lẫn người tương nhiệm với tôi là Cao
Văn Viên đều không đồng ý. Theo hai người, làm như vậy sẽ khiến
cho binh sĩ và dân chúng không vui vì Tết là một tập tục cổ truyền
rất quan trọng. Hơn nữa, địch sẽ lợi dụng mà tuyên truyền rằng
chính phủ không tôn trọng dân chúng. Về sau tôi thuyết phục ông
ta rút xuống còn 36 giờ và hạn chế không cho binh sĩ về nhà ăn Tết
còn 50% tại mỗi đơn vị. Tất cả binh sĩ không về phép thì phải ứng
chiến 100%.
Khi ngày Tết gần kề, tôi càng chuyên chú đến lực lượng địch
đang lợi dụng thời gian hưu chiến, tập trung trong khu phi quân sự
và biên giới Lào. Sau này, kiểm lại các tin tình báo thì thấy lúc ấy
địch dùng cả xe ủi để làm đường trong vùng thung lũng A Sao
nhắm đến Huế. Tôi hối thúc đại sứ Bunker xin Hoa Thịnh Đốn hủy
bỏ hoàn toàn cuộc hưu chiến tại hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên,
và dù Hoa Kỳ có ngưng ném bom vẫn nên cho oanh tạc ngay trong
khu vực bắc khu phi quân sự là nơi địch đang tập trung lực lượng.
Khi được Hoa Thịnh Đốn chấp nhận, tôi sang xin ý kiến của Tổng
thống Thiệu và được ông đồng ý.
Lẽ ra, không để cho địch kịp trở tay, chính phủ VNCH chờ
đến sáng thứ hai, ngày 29-1 mới công bố quyết định, tức hai bốn
225