Page 502 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 502

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


                   Các đơn-vị chính-qui ở nhiều nơi đã được xử dụng như địa-
               phương quân, cho đi đóng đồn giữ đất. Do đó lực-lượng chính-
               qui đã bị dàn mỏng ra nên khi bị Việt cộng tấn-công bằng các đại
               đơn-vị, cấp sư-đoàn hay quân-đoàn, quân-đội Việt Nam Cộng-
               Hòa không thu quân lại được để tổ chức các trận địa chống lại
               địch.
                   2-Không xử dụng các lực-lượng trừ-bị đúng cách:
                   Các  lực-lượng  trừ-bị  như  Nhảy-Dù,  Thủy-quân  Lục-chiến,
               Biệt-  động  quân có  nhiệm-vụ  cấp-cứu  các  chiến-trường  bị  tấn
               công nặng hay tấn-công địch. Trong khi đó quân-đội Việt Nam
               Cộng-Hòa  lại  dùng  Sư-đoàn  Dù  và  Sư-đoàn  Thủy-quân  Lục-
               chiến  để  giữ  đất  như  Địa-phương  quân  ở  Quảng-Trị  và  Thừa
               Thiên, luôn từ năm 1972 đến năm 1975.
                   Điều này làm cho khi Việt-cộng tấn công Ban-Mê-Thuột, Việt
               Nam Cộng Hòa không còn quân trừ bị để tiếp cứu. Đến khi rút
               lực-lượng này khỏi Thừa-Thiên thì lại làm phòng-tuyến sơ-hở.
                   Đó  là  một  trong  những  lỗi-lầm  không  thể  tha  thứ  được  và
               chính nó đã đưa đến sự thất trận ở Vùng I và Vùng II.
                   3-Không vận-động được một cuộc chiến-tranh toàn-diện:
                   Trong khi tình-hình ở các chiến trường đang sôi-động thì ở
               Sàigòn và các thành-phố lớn thiên-hạ vẫn cứ đàn đúm ăn chơi
               như thời thái-bình thịnh-trị vậy.
                   Ngay một số các sĩ-quan cao-cấp ở trung-ương cũng làm-việc
               tà-tà để cho các đơn vị ngoài mặt trận sống chết mặc bay.
                   4-Không dành được chủ động trên các mặt trận.
                   Vì quá trung thành với người Hoa-Kỳ nên các tướng lãnh Việt
               Nam không dám có sáng kiến trong việc điều-khiển chiến-tranh.
                   Do-đó họ đã đưa Quân-đội Việt Nam Cộng-Hòa vào cái thế
               thụ động, chỉ lo đỡ đòn khi Việt-cộng tấn-công mà thôi.
                   Người-ta  đã  có  câu  “Tiên  hạ  thủ  vi  cường”  (kẻ  nào  ra  tay
               trước là mạnh) nên sự thụ-động của Quân-đội Việt Nam Cộng-
               Hòa là một nhược điểm quan trọng.
                   Ngay cả việc quân-đội Bắc-Việt đã dốc toàn lực-lượng chủ-
               lực vào Miền Nam (3) binh đoàn trong số 4 binh-đoàn mà Việt
               Nam Cộng-Hòa không dám mở một cuộc tấn-công ra miền Bắc
               đã là điểm quá tệ rồi.
                   5-Không chú-trọng đến việc nghiên-cứu chiến-lược:

                                            501
   497   498   499   500   501   502   503   504   505   506   507