Page 497 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 497

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


           đúc  kết  lại  trong  “The  Fall  of  South  Vietnam:  Statements  by
           Vietnamese Military and Civilian Leaders”, thì đa số đã đưa ra
           nhận-xét về khả-năng lãnh-đạo của Nguyễn-Văn-Thiệu như sau:
               Trong tập nghiên cứu cho Bộ Quốc Phòng Hoa-Kỳ về nguyên-
           nhân sự thất-bại của Việt Nam Cộng Hòa, tác giả hỏi một số sĩ
           quan cao cấp và các viên chức Việt Nam Cộng-Hòa về tư-cách
           và khả-năng lãnh-đạo của Nguyễn-Văn-Thiệu thì một số đã chê
           ông là một tướng lãnh tầm thường. Cuộc đời cầm quân của ông
           chẳng có gì xuất sắc. Ông là người tự mâu-thuẫn với ngay cả với
           chính mình nên chẳng tin ai. Nếu có nghe theo một vài người thì
           đó là bọn tham-nhũng hiếu chiến. Ông dùng Trần-Thiện-Khiêm
           làm  Thủ  tướng  nhưng  lại  sợ  Trần-Thiện-Khiêm  có  thể  thành
           địch-thủ  của  ông  trong  kỳ  bầu-cử  tới.  Ông  không biết  lo  việc
           nướcnên trong lúc Miền Trung thất-thủ, đất nước lâm nguy thì
           ông lại đi chơi tennis và trượt nước nhiều và đến khi nguy biến
           thì chuẩn-bị chạy trước.
               Ông tham quyền cố vị, lúc nào cũng sợ bị mất quyền, bị đảo-
           chính hay bị ám-sát. Ban đêm ông không dám ngủ luôn ở một
           phòng mà thường thay đổi chỗ ngủ.
               Với các điều trên, ông đã không có khả năng để lãnh-đạo một
           quốc-gia  đang  phải  chiến-đấu  với  một  kẻ  thù  nguy-hiểm  như
           cộng-sản Bắc-Việt. (13)
               Lịch sử  chứng-minh rằng khi một vị anh quân lãnh-đạo đất
           nước, khi một vị anh-hùng xuất-chúng nắm vận-mệnh quốc-gia
           thì đất nước đó nhất-định sẽ hùng-cường và dân-tộc đó sẽ giàu
           mạnh. Đó là nói về thời bình, còn về thời chiến có những con
           người  đảm  lược,  can-trường  lèo  lái  thì  con  thuyền  tổ-quốc  sẽ
           vượt ba đào và sóng dữ.
               Kể từ khi đất nước bị chia đôi theo hiệp-định Geneve [1954],
           một  nửa  nước  miền  Bắc  phải  chịu  sống  dưới  gông  cùm  của
           cộng-sản  độc-tài  chuyên-chính,  một  nửa  nước  ở  miền  Nam
           chuyển qua chế-độ Cộng-Hòa dân-chủ, tự-do. Dù chế-độ miền
           Nam  còn  một  số  khuyết-điểm  trong  phương-thức  trị  nước  mà
           không một quốc-gia nào tránh khỏi khi đang trong thời chiến, thì
           Ngô-Đình-Diệm vẫn là một biểu-tượng lãnh-tụ miền Nam đúng
           nghĩa, đáng quí. Kể từ khi ông bị ám-sát chết, chính-trường miền

                                         496
   492   493   494   495   496   497   498   499   500   501   502