Page 53 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 53
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
mạnh hơn pháp lý, và pháp lý có khi thua." (66)
Thời kỳ này coi như vợ chồng Nhu đã nắm hết quyền hành tại
Miền Nam. Về chính trị, ngoài chức cố vấn chính trị của Tổng
thống, Ngô Đình Nhu lại lãnh đạo chỉ huy Sở Nghiên Cứu Chính
Trị Xã Hội (thực chất là cơ quan mật vụ) mà bề ngoài là bác sĩ
Trần Kim Tuyến đứng đầu, về đảng phái thì Nhu là Tổng bí thư
đảng Cần Lao Nhân Vị. Nhu còn lập ra đoàn "Thanh Niên Cộng
hòa" mà Nhu làm thủ lãnh. Bà Nhu cũng lập ra "Thanh Nữ Cộng
Hòa" rồi "Phụ Nữ Bán Quân Sự", "Phong Trào Phụ Nữ Liên Đới".
Ông Nhu khi được goi là "Ông Cố Vấn" thì bà Nhu cũng được
gọi là "Bà CốVấn". Khi Tổng thống Ngô Đình Diệm tiếp kiến các
phái đoàn nguyên thủ nước ngoài thì Trần Lệ Xuân đã ra nghênh
tiếp và hàn huyên với các vị phu nhân trong phái đoàn. Báo chí
trong và ngoài nước lúc đó đều gọi bà là "Đệ Nhất Phu Nhân" của
miền Nam bởi vì TT Ngô Đình Diệm không lập gia đình. Ông Lê
Trọng Văn đưa ra nhận xét "Ông Nhu tuy với chức vụ là Cố vấn
chính trị, nhưng quyền lực của ông thì hầu như tất cả ba ngành Lập
Pháp, Hành Pháp và Tư Pháp đều lệ thuộc ông hơn là ông Diệm...
Bà Nhu rất thông minh nên những việc khó khăn bà ta chỉ đưa ra
những giờ phút mà ông Nhu được thoải mái tình cảm, được vuốt
ve quyền lực, cho nên ông Nhu luôn luôn chấp nhận đề nghị của
Lệ Xuân. (67)
Như đã nhắc qua thời kỳ ở Thanh Hóa và Phát Diệm, ông Nhu
đã cho thành lập đảng Cần Lao với số cán bộ nòng cốt đầu tiên là
luật sư Lê Quang Luật, Hoàng Bá Vinh, Trần Kim Tuyến, Đái Đức
Tuấn (tức nhà văn TchyA, Mai Nguyệt). Lúc đầu nhóm này lấy tên
là nhóm "Xã Hội Công Giáo" (1946-1954). Và tổ chức Cần Lao
này về sau khi ông Diệm lên cầm quyền đã phát triển rất nhanh và
trùm phủ lên các đoàn thể như "Phong Trào Cách Mạng Quốc
Gia:, "Tập Đoàn Công Dân", "Liên Đoàn Công Chức Cách Mạng
Quốc Gia", "Tổng Liên Đoàn Lao Công Việt Nam", "Tổng Hội
Giáo Chức", "Tổng Hội Sinh Viên", "Tổng Liên Đoàn Học
Sinh"....
Tuy nhiên, tổ chức Cần Lao này cũng đã tạo ra nhiều bất mãn
trong quần chúng và trong các đảng phái quốc gia khác mà
52