Page 12 - No Em Mot Doi
P. 12
NỖI NHỚ MONG MANH
Sáng thứ hai Ngày 27 tháng 3 năm 2006 bầu trời Santa
Ana Nam Cali tràn mây xám, gió thổi hơi mạnh lùa cơn
lạnh thấm qua áo khoác ngoài và dường như sắp có mưa.
Tôi bước ra khỏi xe sau khi đã cho xe vào chỗ đậu trước cửa
siêu thị California super Market tại cuối đường Magnolia -
Garden Grove để chờ Mỹ Thanh. Nàng đã vào chợ mua một
loại rau hiếm bán tại chợ Việt Nam, San Jose-Bắc
California.
Gío từng cơn, tôi phải cài lại mấy cúc áo lạnh và sực
nhớ Ban Mê Thuột của những mùa đông cũ. Mùa lạnh Ban
Mê Thuột không lạnh lắm nhưng cũng có thể làm cho người
dân của Ban Mê Thuột co ro trong những chiếc áo len đan
dày, hay run lẩy bẩy dưới những cơn mưa bất trợt cuối
đông. Những cây phượng không lá hai bên đường Thống
Nhất cành dường như khô trong nắng lạnh mùa đông Cao
Nguyên, và thỉnh thoảng có làn gió mạnh hắt bụi đỏ vào
mặt. Con đường ngày xưa hai buổi tôi đi, về ôm cặp sách
trên tay, với mộng mơ mười tám, và tình yêu chớm nở bay
theo cánh phượng mỗi mùa hè sang để nhớ tới một người.
Cứ mỗi độ cuối đông trước nhà tôi là vườn cây mận, đào
ươm nụ để đón xuân về. Tôi thường đi lang thang giữa chiều
sương muộn giăng giăng gây lạnh chờ trăng lên, nhìn những
nụ hoa có màu sắc tím, hồng, trắng, đỏ lả tả rơi rụng trong
gió nhẹ đầu xuân, và những cành đào, mận hoa đẫy cánh
rung rinh trong màn sương mỏng để nghĩ tỡi một giác mơ
hồng tuổi trẻ mộng ước cho mai sau.
11