Page 125 - No Em Mot Doi
P. 125
- Phải rồi, tôi sinh ra ở Quảng Bình nhưng vào Hà Nội
sống lâu rồi.
- Ồ, Xin chào bà Ánh. Tôi từ Mỹ qua. Tôi ở Mỹ lâu lắm
rồi, không biết gì về Việt Nam cả. Xin lỗi bà nếu tôi có lỗi
với bà trong khi nói chuyện.
Người đàn bà tên Ánh liếc nhìn tôi thật nhanh, bà
mỉm cười.
- Đâu có sao. Ông đi lâu rồi nên quên tiếng Việt cũng
đâu có sao. Ông nói tôi hiểu được mà.
- Ồ. Mấy người con gái ngồi bên bà là ai vậy? Họ có
vẻ thích chuyện này quá.
Bà Ánh đưa tay chỉ từng người .
- Đây là hai dứa con dâu của tôi, còn ba đứa con gái
ngồi chỗ kia là con đẻ.
- Thì ra cả gia đình bà đi xem chuyện này sao ?
- Chúng tôi đi ba nơi rồi, có chỗ còn hay hơn nữa cơ.
Tôi xửng xốt nhìn bà Ánh.
- Còn chỗ nào hay hơn nữa ?
- Tôi quên tên chỗ đó rồi, nhưng chỗ đó có cả đàn
ông lẫn đàn bà diễn xuất. Ngồi tham quan hay lắm.
- À tôi hiểu rồi. Họ biểu diễn cảnh vợ chồng phải
không bà ?
- Đúng đó.
Tôi nhìn vào mắt bà Ánh, và đi xa thêm một chút
nữa.
- Bà làm ơn cho địa chỉ phòng ngủ của bà được
không ?
124