Page 126 - No Em Mot Doi
P. 126

-      Không được đâu. Con tôi nó biết thì chết .
                  -     Cả nhà đều đi coi mà. Họ biết cũng tế thôi, hay tôi
              cho bà địa chỉ phòng của tôi. Tôi muốn làm quen với bà, bà
              thành thật dễ thương làm tôi mến.

                  -     Đâu có được, Ông nhà tôi còn đứng ngoài chờ, tôi đi
              không đuợc đâu.

                    Tôi muốn đi sâu vào tình cảm với bà Ánh thêm một chút
              nữa để tìm hiểu Hà Nội của tôi sau 1954, Hà Nội của tôi sau
              1975 và bây giờ Hà Nội với những tư bản đỏ tập tành ăn
              chơi, nên quay qua chuyện khác.

                  -     Vậy là gia đình bà chắc giầu có lắm, mới kéo cả gia
              đình đi ăn chơi thế này? Xin lỗi đi tham quan mới phải .
                  -     Chồng tôi là giám đốc Ngân Hàng, nên chúng tôi có
              đủ tiền để đi những chuyến tham quan như thế này. Bà Ánh
              gật đầu trả lời.

                  -     Chắc Ông nhà là một cán bộ lớn trong chính quyền.
                  -     Phải, nhưng ông nhà tôi già rồi . Ông không muốn
              vào tham quan .
                  -     Ủa thì ra là như vậy. Hà Nội cũng có những trò chơi
              như thế này hả bà Ánh?
                  -     Có, nhưng không ở ngoài như Thái Lan này.
                  -     Vậy ở đâu?

                  -     Thì mấy ông Cán bộ cao cấp mở ra để vui riêng với
              nhau, không cho vợ con thấy.
                  -     Chắc bà Ánh cũng thường có mặt trong những buổi
              vui mà các ông cán bộ cao cấp tổ chức?
                  -     Phải.

                        Show trình diễn dâm loạn cũng vừa chấm dứt, mọi
              nười đứng dậy theo từng hàng ghế đi ra cửa, tôi chộp lấy cổ

                                                125
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131