Page 54 - No Em Mot Doi
P. 54
- Khải, mày xui tao vào vườn hái ổi cho mày ăn sao mày lại
tố tao ?
- Tao xui mày, nhưng tao không hành động, còn mày hành
động, do đó mày có tội. Khải nhìn tôi trả lời không có một
chút sượng sùng.
Tôi chỉ mặt Khải, vừa khóc vừa nói .
- Mày là thằng phản tao.
Từ đó tôi và Khải chơi với nhau bằng sự lừa dối nhau,
và e dè bị Khải mang tôi ra đấu tố trước mặt bạn bè cùng
lứa. Cũng từ đó tôi ghim tên Khải vào lòng không quên,
nhưng chẳng hận thù, trái lại là kỷ niệm một thời tuổi dại
hương quê tình bạn. Nhưng thời gian cho tôi sự suy nghĩ về
hành động của Khải, tôi chợt nhận ra: Cộng sản đã tẩy não
tuổi trẻ, và gây sự nghi ngờ lẫn nhau cho người dân từ thủa
thiếu thời. Chính sách chia để trị tàn độc này làm mất đi đạo
đức tình người, nên xả hội chủ nghĩa Cộng Sàn nào cũng vô
tư vô cảm, ích kỷ và dối trá để tranh sống.
Bất ngờ chiến tranh theo chân du kích ập tới với bom,
đạn pháo của thực dân Pháp đổ vào làng, tôi và mấy chị em
hốt hoảng nắm tay, kéo chéo áo mẹ chạy thoát bỏ làng
không về từ đó. Dường như mỗi bước chân tôi đi là mỗi
ngày một xa dần quê hương, mặc dù lòng tôi đôi khi quay về
nỗi nhớ mơ hồ hình ảnh cũ, với những lối đi xưa có những
người bạn cùng lứa như thằng Tọa, thằng Chiến, thằng Trào,
con Mến, con Sao... và cây hoa gạo đỏ cao vút trước sân nhà
thờ.
Trươc mặt tôi là con đường cũ, những lối mòn xưa,
nhưng kỷ niệm cũ đã không còn bởi vì tôi đã không thể tìm
ra những gì tôi cất dấu trong tâm khảm thủa tuổi thơ, trái lại
53