Page 36 - nguyen cat thinh - v3a_Neat
P. 36
Nhiều năm sau, không hiểu làm sao Belciu tìm được Ông. Bây giờ anh
đã là đại gia nhờ nghe lời vợ dứt khoát với nghệ thuật, chen vào thị
trường chứng khoán.
Anh mời Ông và gia đình một chuyến du lịch Caribbean trên du thuyền
của vợ chồng anh. Ông từ chối.
Ông mất một tri kỷ, chỉ còn một bạn tốt. Belciu đã thay áo mới thành
một người như mọi người. Nên chúc mừng hay chia buồn? Tuỳ!
Buổi sớm chớm thu năm ngoái, dẫn cháu từ VN mới qua, dạo chơi High
Park. Cô bé tròn xoe đôi mắt ngây thơ, chỉ vào đám rừng phong đang
thay mầu chuyển sắc, nói ông ơi mầu sắc kỳ diệu quá, về nhà ông dậy
con pha mầu vẽ bức tranh đó nghe. Ông bảo, không! con ạ, con hãy
ghi nhận hình ảnh bằng sự cảm xúc thì nó sẽ tồn tại trong tâm trí con
vĩnh cửu. Chỉ khi nào thật sự là họa sĩ con sẽ biết pha mầu tiệp với mầu
thiên nhiên.
Đến với hội họa, đường đi không tới. Như chuẩn linh mục chưa nhận đủ
ơn gọi, Ông không bao giờ trở thành họa sĩ. Bởi vì:
Ông đã chôn sâu bao ước mơ
Hạnh phúc bình yên lắng đáy mồ
Cần ai thương tiếc? Cần ai khóc?
Lâu sẽ quên dần nấm cỏ khô.
Nguyễn Cát Thịnh
35