Page 270 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 270
Mấy năm sau mẹ tôi bắt đầu hơi lẫn, nhờ vậy mẹ
không còn nhớ để trách ông con trai nữa. Mẹ cũng
chẳng còn tỉnh táo để hỏi tôi như mẹ vẫn thường hỏi mỗi
lần Tết đến “Bao giờ mẹ con mình mới được trở về sống
ở Việt Nam?” Tôi vẫn trả lời cho mẹ vui và hy vọng “có
thể vài năm nữa thôi mẹ.” Trả lời mẹ xong tôi quay vội
đi để tránh ánh mắt thật buồn của mẹ và câu nói nghe
thật đau lòng “biết mẹ còn sống được tới ngày đó
không” Mẹ ơi! con thật có lỗi, con đã nói dối mẹ, ngày
trở về quê hương chắc còn xa vời vợi. Tối hôm đó tôi
đã xúc động làm bài thơ “MỖI ĐỘ XUÂN VỀ”
Anh hỏi em mỗi độ Xuân về trên đất Mỹ
Em có bao giờ nghĩ đến VIÊT NAM không
Có chứ anh, em vẫn thường tự hỏi
Những cội mai vàng có còn nở đầy bông
Chợ Tết Saigon có còn đông như trước
Chợ hoa đường Nguyễn Huệ
Tài tử giai nhân có còn dập dìu chen chân bước
Như những ngày đất nước mình còn hai chữ tự do
Làm sao em quên được khi lúc nào mẹ cũng âu lo
Nghĩ đến những người thân còn kẹt lại
Tối ngày mẹ cứ thở ngắn, thở dài
Hỏi mãi hỏi hoài
Bao giờ mình mới được về sống ở Việt Nam
Biết trả lời sao mẹ yêu dấu của con
Khi con nghĩ ngày về còn xa lắm
Có một điều con biết là chắc chắn
269