Page 271 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 271
Mẹ sẽ phải gửi nắm xương tàn trên đất của người
ta.
Nhìn mắt mẹ buồn em chợt thấy xót xa
Em biết mẹ đang nhớ quê nhà nhiều lắm
Mẹ vẫn nói mẹ nhớ nhất cây hoa mai vàng thắm
Trước ngõ nhà ta mỗi độ xuân về.
Không biết có phải tại tôi nói gở trong bài thơ
không, mà mẹ tôi đã phải gửi nắm xương tàn trên đất
MỸ. Mẹ tôi bỏ tôi đi năm 2017 khi vừa được 100 tuổi.
Vắng Mẹ, mỗi lần Tết đến tôi không còn cảm thấy vui
vẻ nữa. Ngược lại, tôi càng buồn nhớ Mẹ, nhớ anh, và
nước mắt lại tiếp tục rơi. Tôi không còn sợ chuyện xui
xẻo cả năm để mà giữ gìn kiêng cữ. Bây giờ mỗi lần Tết
đến, tôi lại ngậm ngùi nghĩ thầm: Cuộc đời mình sẽ ngắn
dần đi, rồi một ngày không xa, tôi cũng phải giã từ tất
cả. Giã từ cuộc sống gắn bó bao nhiêu năm với các con
các cháu, với họ hàng, bạn hữu, với bao biến cố thăng
trầm suốt cuộc đời, với những kỷ niệm đẹp của một thời
đã qua với những người thân yêu mà tôi quí mến. Tôi tự
hỏi rồi mình sẽ đi đâu, sẽ ra sao? Thôi thì cứ cố gắng
sống vui, sống tốt và tôi chỉ còn một điều mong ước cuối
cùng: Sau khi chết, xin Chúa cho tôi được gặp lại Bố
Mẹ, ông bà tôi, anh tôi, cùng những người thân yêu đã
khuất.
Trở về cuộc sống hiện tại, xin kính chúc tất cả bạn
đọc và gia đình năm mới Nhâm Dần nhiều sức khỏe,
niềm vui, may mắn và hạnh phúc.
HỒNG THỦY
270