Page 462 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 462
biết rằng trại sẽ cho phép thuyền nhân được tụ họp tập
tành văn nghệ để đàn ca tài tử mừng xuân.
Úi cha, thế thì phải chơi xuân kẻo hết xuân đi, cái
già xồng xộc nó thì theo sau! Già trẻ lớn bé như vừa sực
tỉnh khỏi cơn u mê trầm cảm dai dẳng bám lấy số phận
thuyền nhân, bắt đầu háo hức nhắc lại những kỷ niệm
ăn Tết quê nhà. Anh Hai Sài gòn chép miệng nhắc bánh
tét bánh ít của má gói, thịt kho dưa giá, chị Ba Đà Nẵng
nhắc bánh lăn bánh nổ, chị còn nổi hứng vanh vách
“dạy” bà con làm sao cho ngon, cho khéo, cho đẹp. Bà
con học viên bu quanh há hốc mồm nghe chứ làm gì có
nguyên liệu dụng cụ mà thực tập. Anh Sinh ngồi nhớ lại
giò thủ thịt đông trong cái rét miền Bắc. Những quà đặc
sản mang tính “vật thể” chẳng có được, thôi thì thuyền
nhân quay sang những sản phẩm “phi vật thể” vậy. Ly
Rượu Mừng, Hoa Xuân, Cánh Thiệp Đầu Xuân, v.v. bắt
đầu được ê a, ư ử, rền vang thắm thiết. Đến khi có người
bắt giọng Xuân Này Con Không Về thì nguyên cả ca
đoàn, cả giọng chính lẫn giọng bè, bỗng quặt quẹo, yếu
xìu đi rồi im bặt, mắt người nào người nấy đỏ hoe. Ôi
nhớ nhà quá, nhớ mềm ruột mềm gan, nhớ phát điên đi
được!
Ngày lại ngày các thành viên văn nghệ ráo riết tập
dượt, những anh từng là trưởng ca đoàn trong nhà thờ,
trưởng ban văn nghệ trong trường lớp bỗng được quần
chúng “khám phá” qua đêm, bắt đầu thành “chức sắc”
oai phong trong trại, mọi người đi đụng đầu đều nhoẻn
nụ cười tươi, hớn hở chào đón. Trưởng trại ủng hộ một
số phương tiện, hình như cây đàn thùng là món trợ cấp
461